Thơ tình người lính

Em đừng buồn vì lính phải xa nhà
Nên không gửi tặng hoa em ngày lễ
Chiếc ba lô bờ vai đeo nặng trễ
Đường hành quân đâu thể nghỉ viết thư

Buổi chia tay lời nói cũng ngần ngừ
Chỉ gói nỗi ưu tư vào ánh mắt
Mũ tai bèo che buổi trưa nắng gắt
Tiếng còi tàu ngằn ngặt hú rời ga

Đừng nhìn lính bằng ánh mắt xót xa
Bởi đời lính phải xa nhà vất vả
Bụi phủ đầy đường hành quân hối hả
Chiếc ba lô chứa cả một gia tài

Phút dừng chân bên bờ suối chảy dài
Bẻ hoa rừng cài lên đầu ngọn súng
Lá thư nhà đọc chung sao lúng túng
Truyền tay nhau bông bưởi rụng tình quê

Đời lính nghèo xin em nhé đừng chê

Vần thơ lính …. Gửi về ….. Nơi em đó !
 Hồng Giang.

Thư tình người lính

Thư anh viết từ rừng sâu lạnh giá
Gởi về em nơi phố thị phồn hoa
Khi quân thù còn dày xéo can qua
Xếp nghiên bút anh đi vào cuộc chiến

Hôm tiễn đưa mình cầm tay quyến luyến
Mặt nhìn nhau không nói được nên lời
” Gắng lên anh dù đôi đứa đôi nơi
Em vẫn đợi chờ ngày anh trở lại
Cuộc chiến nầy đâu phải là mãi mãi
Dù quân thù có hung bạo xiết bao
Dù mai đây có phải đổ máu đào
Em vẫn chắc một niềm tin chiến thắng ”

Ở thành đô những đêm buồn lạnh vắng
Dù nhớ anh em đừng để lệ vương
Cho yên lòng người lính ở biên cương
Chắc tay súng ngày đêm canh bóng giặc

Anh sẽ quyết lập chiến công nhiều nhất
Làm quà yêu tặng em ở hậu phương
Mình xa nhau vẫn trọn nhớ trọn thương
Lòng ta vẫn gần bên nhau mãi mãi

Rồi ngày mai khi thanh bình trở lại
Anh sẽ về nối lại mối duyên xưa
Tay trong tay ôi biết nói sao vừa
Đường hạnh phúc từ đây mình chung lối.
Em nhé !
SƯU TẦM

Top