Em đừng buồn vì lính phải xa nhà
Nên không gửi tặng hoa em ngày lễ
Chiếc ba lô bờ vai đeo nặng trễ
Đường hành quân đâu thể nghỉ viết thư
Buổi chia tay lời nói cũng ngần ngừ
Chỉ gói nỗi ưu tư vào ánh mắt
Mũ tai bèo che buổi trưa nắng gắt
Tiếng còi tàu ngằn ngặt hú rời ga
Đừng nhìn lính bằng ánh mắt xót xa
Bởi đời lính phải xa nhà vất vả
Bụi phủ đầy đường hành quân hối hả
Chiếc ba lô chứa cả một gia tài
Phút dừng chân bên bờ suối chảy dài
Bẻ hoa rừng cài lên đầu ngọn súng
Lá thư nhà đọc chung sao lúng túng
Truyền tay nhau bông bưởi rụng tình quê
Đời lính nghèo xin em nhé đừng chê
Vần thơ lính …. Gửi về ….. Nơi em đó !
Hồng Giang.