Thơ tình: Mưa trong lòng

Mưa trong lòng
Muốn gửi vào đây trong những hồn thơ
Một dấu lặng cho mối tình đã chết
Những ân cần quan tâm nay cũng hết
Để giờ đây chào tạm biệt tình yêu!
Mất bao lâu để hiểu rõ một điều
Yêu thật khó hay quên đi mới khó
Phải làm sao để xóa hình bóng đó
Một tháng, một năm hay trọn cả một đời
Giá ngày xưa, tạo hóa chớ trêu ngươi
Đừng bắt nhịp hai trái tim xa lạ
Và rồi ta nào đâu nhận kết quả
Một người đau, một người khóc vì yêu
Cuộc sống này vô nghĩa biết bao nhiêu
Khi hối tiếc những điều ta đánh mất
Điều gì làm nhẹ cay trên khóe mắt
Phải chăng ta đang bật khóc vì ta
Tháng ngày buồn cứ lặng lẽ đi qua
Mang ký ức theo về nơi xa ấy
Nhìn tấm ảnh, nụ cười ai vẫn thấy
Cũng đang mờ theo bóng của thời gian
Hình dáng xưa giờ đây cũng vụt tan
Như ngọn nến vô tình ra trước gió
Tạm biệt em nhé! Tình yêu xưa bé nhỏ
Nến tắt rồi, ta xin cố quên em
Bước trên đời cùng với những thân quen
Vẫn độc bước dù lòng ta muốn khóc
Giọt lệ chưa một lần vương trên tóc
Dù nước mắt… vẫn nhẹ rớt trong tim
Và thêm một cơn mưa chiều nay lại đến
Đang phủ đầy nơi trái tim tôi
Mưa vẫn rơi… một cơn mưa trong lòng!

Thơ tình: Sao anh không về

Sao anh không về
Sao anh không về xua bóng mây
Chờm sang làm tối góc chân mày
Sao anh nỡ dội mưa vào nắng
Tắt lịm lửa lòng vữa men say.
Sao anh chẳng về thương gió may
Bồng con nép dưới rặng sương dày
Ánh nhìn xao xác chia trăm ngả
Biết ở phương nào ngóng anh đây.
Sao anh chẳng về một lần thôi
Đong hồ nước mắt đã đầy cơi
Dằn lòng cam chịu không gợn sóng
Mặn chát tủi hờn lẫn đắng cay.
Mười tám mùa sen hoa lắt lay
Anh ham lạ biệt tháng năm dài
Sắc nước hương trời chưa phai hết
Ong trêu bướm ghẹo nát đêm ngày.
Anh hãy về đây, hãy về đây!
Không nhiều chỉ hỏi một lời thôi
Nếu duyên đã hết tình đã cạn
Bút xin kí trước một chữ này

Thơ tình: Còn nhớ chăng anh?

Còn nhớ chăng anh?
 
Anh!
Mình đã xa nhau như anh mong đợi
Mình lại trở về hai thế giới khác nhau
Nhưng trong đời thường hay giấc chiêm bao
Có khi nào thoáng nhớ em – ngày ấy?
 
Ngày tình yêu trong chúng mình bừng cháy
Ta say tình chỉ thấy có nhau thôi
Rồi đường tình phút chốc bỗng rẽ đôi
Bởi quả tim anh trôi về người khác
 
Và tất nhiên em là người mất mát
Chỉ biết lặng nhìn, khẽ hát khúc biệt ly
Lệ đắng môi ướt đẫm bờ mi
Em cam chịu nhìn người đi mãi mãi
 
Anh có nhớ em khi thấy lòng trống trải?
Có thấy buồn khi nhắc lại chuyện xưa?
Có bao giờ lại đi giữa màn mưa?
Có bật khóc trên đường xưa chung bước?
 
Chắc là không! Bởi bên người đẹp ý
Tình em giờ có nghĩa lý gì đâu
Cả dư âm cũng đã chìm sâu
Cùng liều thuốc thời gian bao quyền lực
 
Chúc phương xa anh được nhiều hạnh phúc
Đừng cau mày những lúc nghĩ về em
Về một người đem tất cả trái tim
Trao một kẻ con tim không thành thật…

Thơ tình: Yêu thương trở lại

Yêu thương trở lại
Em nhẹ bước xuôi về miền kí ức
Của yêu thương yêu dấu đã gửi trao
Trời vẫn xanh và nắng gió xôn xao
Mà tình đã lụi tàn theo năm tháng.
Đã có lúc em thấy lòng chán ngán
Rong ruổi tìm hạnh phúc tan nơi đâu
Em buồn rầu, nhưng cũng chẳng buồn lâu
Bởi anh đến nhẹ nhàng như cơn gió.
Anh cau có cốc đầu em thật khẽ
“Bé ngây thơ sao ngốc quá đi thôi
Hạnh phúc là trong tay mình nắm giữ
Hiện hữu quanh mình chứ chẳng ở đâu xa”.
Rồi anh đi về miền nắng gió
Để lại khoảng trời trống vắng không tên
Những đoạn đường hai đứa từng qua
Giờ em bước âm thầm trong nỗi nhớ
Nắng vẫn gắt trên trời xanh rực rỡ
Làm khô mi đã ướt từ bao giờ
Bé ngây thơ trên lối nhỏ ngày xưa
Vẫn đi tìm… mong yêu thương trở lại

Thơ tình: Mất em rồi

Mãi mãi yêu em
 
Anh ra đi trong mối tình dang dở
Em ở lại với nỗi buồn thương nhớ
Những lá thư tình cho em nơi xa xôi
Rồi đột nhiên lặng lẽ xa nhau 
Anh tự hỏi chắc mình không xứng
Và anh đã xa em từ đó
Chuyện tình ngây thơ như trang giấy trong tập
Đóng tập vào anh mãi xa em
 
Cuộc đời ai biết đâu là lẽ phải 
Bao năm ròng anh lặng lẽ vô tâm
Em vẫn chung tình mỏi mắt nhìn anh
Và cuối cùng em đã vô vọng
 
Lặng lẽ ra đi với phương trời mới
Tạm biệt Anh mãi mãi anh ơi
Em vẫn một lòng chung thủy mối tình đầu
Dành cho anh những gì là đẹp nhất
 
Một ngày kia có ngày gặp lại
Anh sẽ đau lòng lắm phải không anh
Nhưng tình yêu vẫn là vĩnh cửu
Hai chữ một lòng dành mãi cho nhau
 
Mãi mãi trao nhau mối tình chung thủy
Vẫn mãi yêu thương dù hai đầu cách trở
Bởi tình yêu đẹp lắm Em ơi
Đừng bao giờ xa nhau em nhé
 
Trái tim mình mãi mãi bên nhau
Một mai này dẫu có ra sao
Đừng bao giờ bỏ nhau em nhé
Anh khóc thầm cho đến mai sau
 
Anh đã biết một đều không thể 
Mái âm gia đình xa quá em ơi
Và giờ đây anh đã hiểu rằng
Mất em rồi mãi mãi em ơi 

em có cần chi

em có cần chi một câu nói yêu đương
vô nghĩa lắm bởi âm thanh tan mất
tình yêu đem so cùng đời thật
như vầng trăng soi mặt nước lung linh
ta ngang qua chạm phải cuộc tình
không trăm tuổi mà như ngàn năm sống
chẳng phải vì em ươm mộng
chẳng do anh hứa hẹn muôn điều
chỉ một giây cảm hương vị yêu
đã biết đủ dù giây sau tan biến
em không tin ở những điều miên viễn
đời mấy khi giống được trước – sau
còn trẻ đâu để cùng vượt bể dâu
vai nặng nợ … ai lại chồng thêm nợ
đôi lần lạc lề thương nhớ
tìm lại chính mình ở khoảng trời mơ
em có cần chi …
…nhưng rồi lại vu vơ
cứ hát mãi một bài ca không trọn
tình yêu có nghĩa chi đâu mà ta thèm đưa với đón
hết đông rồi, xuân lại đến ….thế thôi ..!

Trăng vịnh

Khuya vắng, bên em nỗi vơi đầy
Nhẹ lòng quân tử, chút tình say
Tuy xa mà thế, sao gần thế
Mờ ảo trong mây, dạ ngất ngây.

TÓC ĐÊM

Sao rơi từ buổi khuya về
Bờ đen khỏa sóng lạnh tê tái hồn
Nghe xa vọng tiếng hoàng hôn
Người yêu bỗng đến bước dồn…hải âu
Bàn tay khoác giá biển sâu
Em còn giữ được nửa màu tóc đêm
….
Im trong hơi thở mù sương
Môi em ngọt giữa thiên đường về khuya
Thôi em nghiêng bóng hình xưa
Hồn anh dạo ấy cũng thừa khổ đau
Top