Thôi thì
Thôi thì qua một tình yêu
Nụ hôn nín lặng tóc chiều rưng rưng
Ta hữu hạn, người khôn cùng
Ai xé kỷ niệm, ai tung nỗi buồn
Thôi thì trả cỏ giận hờn
Bước chân thuở ấy giờ đơn côi rồi
Đi qua những cuộc đùa chơi
Thấy mình khờ khạo như thời mười lăm
Gió là gió, trăng là trăng
Đã đành mắc tội, ăn năn cũng thừa
Thôi thì… đứt đoạn… ngày xưa
Đóa hồng nguyên vẹn, người vừa trao ai
Tóc dài ôm lấy bờ vai
Tay mình ôm lấy hình ai bây giờ?
Thôi thì hết tuổi ngây thơ
Khi nào mới hết dại khờ tình ơi?
Nụ cười vương vãi trên môi
Mắt người liếc chéo làm rơi tóc chiều
Thôi thì qua một tình yêu…
Đinh Thu Hiền