Yêu xa là lúc nào cũng thấy nhớ
Cái Người mà không ở bên cạnh mình
Nỗi nhớ ai cứ dai dẳng, âm thầm
Nỗi nhớ ấy tưởng chừng như vô tận…
Là buồn vu vơ khi trời se lạnh
Chẳng có Người ở bên chia hơi ấm
Yêu xa là những khoảnh khắc tủi thân
Vỡ oà khóc…khi cần một bờ vai.
Là chờ điện thoại của ai mỗi tối
Người ta không nhắn tin thì giận dỗi
Tăt máy để nghĩ…mình không thèm nghe
Rất muốn biết..liệu người ta có gọi?
Là thèm một buổi la cà ngày chủ nhật
Nghĩ đến người ta…khi thấy “cặp đôi”
Rồi trong lòng lại một chút tự hỏi
Ở nơi đó…có cô bé nào xinh?
Là tự nhủ…mình đâu cần “Hắn”
Nhưng sau đó…trong lòng lại nhói đau!
Yêu xa là đôi khi thấy lo lắng…
Không biết sau…hai đứa sẽ thế nào?
Là nhiều lúc thương ai đến nghẹn lòng
Mà chẳng thể ở bên để san sẻ!
Yêu xa là khi màn đêm buông xuống
Nỗi nhớ ai nhiều…da diết khôn nguôi.
Là trông ngóng…là nhớ đến mòn mỏi
Tự hỏi lòng.. Người có nhớ ta không?
Yêu xa…tình yêu chân thành chưa đủ
Phải còn lý trí và lòng vị tha.
Biết chấp nhận thử thách và vượt qua
Sự thấu hiểu…còn cả niềm tin nữa
Đôi khi cũng cần một chút nhân duyên
Mới có thể đi đến cuối con đường…
mang tên HẠNH PHÚC !!!
@Huyền Trương