Buồn theo một người

Một người buồn kéo thêm một người buồn
Cắc cớ chi để lòng đau quặn thắt
Đêm không ngủ..thương người Dưng sầu muộn
Trao nụ tình chẳng biết gió chuyển không?!

Một người buồn lặng lẽ…người khác trông
Chẳng nhắn tin mặc cho ai chờ đợi
Câu thơ nửa chừng bỗng dưng vắng trống
Bởi em buồn thơ ngắc ngứ trong yêu.

Một người buồn ..thả buồn cho bóng chiều
Còn bây chừ bình minh đang réo gọi
Nụ cười tươi nở vui đừng để thiếu
Vắng môi hổng ta bỗng thấy cô đơn

Một người buồnlàm sao biết khuyên lơn
Em cứ imđóng nỗi lòng khóa lại
Giọt buồn rơiđâu cần phân phải trái
Cứ ôm buồnđể người khác cheo leo

Một người buồn thêm người nữa… buồn theo!…

Văn Chung.

Trả lời