Con gái – Thơ Buồn

 

Con gái

Mẹ ko buồn sinh con là con gái
Chỉ thương con, đời đè nặng đôi vai
Mắt lệ tràn lặng lẽ mỗi sớm mai
Trông ngóng chồng những đêm dài ngơ ngác

Bên nhà chồng con giống như trẻ lạc
Lóng ngóng, vội vàng sợ ánh mắt ai
Chẳng dám một lời dù biết họ đã sai
Ôm con thơ tiếng thở dài đêm vắng

Mong cho con 1 cuộc đời may mắn
Được tấm chồng, sâu nặng biết yêu thương
Biết chở che con những lúc bất thường
Biết đỡ đần, biết tiến lui nhường nhịn

Hiểu vợ mình từ những điều sâu kín
Là bờ vai cho con vịn sớm hôm
Biết lí lẽ trên đời, biết khéo khôn
Để vợ ko phải cô đơn thầm khóc

Biết cùng nhau vượt qua thời cực nhọc
Chắc tay chèo trước sóng gió, phong ba
Sống bên nhau hạnh phúc đẹp tựa hoa
Đến xế chiều vẫn mặn mà đầm ấm

Trả lời