Cứ coi như, em đã chẳng có chồng
Kệ thiên hạ mở lòng thương em lắm
Hai mấy tuổi đã thêm phần gánh nặng
Sống ưu tư chẳng dám giận, dám hờn
Em giấu mình lặng lẽ cũng nhiều hơn
Không trò chuyện khi buồn hay vui nữa
Không than khóc hay cười đùa nho nhỏ
Ôm nghĩ suy vụn vỡ tội cho mình
Em rất mong có được chút niềm tin
Mà trước đó vô tình ai lấy mất
Để sánh bước bên người sau chân thật
Nhưng nỗi lòng lại bật khóc dừng chân
Bỏ rơi em ai đó có trở trăn
Có phiền muộn đêm nằm mà suy nghĩ
Khi xưa ấy bao nhiêu lời hoa mỹ
Bỗng đổi thay vì cách trở giàu sang
Cứ coi như, em đã chẳng có chồng
Áo cô dâu một lần em lầm lỡ
Là cả đời mang muôn vàn đau khổ
Thật cõi lòng… thôi nhé… hết duyên gian !
maichi