Cũng như mưa, em thầm mang nỗi nhớ
Vụng về câu … không thể xếp nên vần
Dù thơ dài hơn cả tiếng chuông ngân
Trong mưa ấy … còn vương mang nhiều lắm
Cũng như mưa, khi biết tình thấm đẫm
Lệ cho người là một chút tri ân
Lệ cho đời là vạn tiếng thương thân
Từ mưa ấy … hồn quẩn quanh dấu lệ
Cũng như mưa, lời thơ buồn đến thế
Chảy miên man thành chuỗi những lời sầu
Cho sắc màu phai nhạt nét trong nhau
Thiên thu mãi còn nửa hồn thương nhớ
Cũng như mưa … giọt cuối cùng đã vỡ
Trên tay người trong giấc ngủ môi ngoan
Hồn thanh xuân và thơ đã sang trang
Mời lưu bút cho hạ xanh tình tự ….
Cũng như mưa, thơ có hồn viễn xứ
Nơi quê người … ta thiền tự… lưu vong
Cũng như mưa, thầm một chút nhớ mong
Bàn tay vẫy chợt nghe mùa về lại …
Cũng như mưa, đêm vọng buồn tê tái
Ta hiểu rằng rồi cũng phải nguôi, quên ..
Thuy Anh Lam – thơ tình yêu