Những bài thơ tình yêu buồn hay của Đào Tiến Luyện. Mời bạn ghé thăm để đọc những bài thơ hay được sáng tác bởi Đào Tiến Luyện.
Nhớ cùng em dự hội làng Lim,
Kiều diễm ai ai cũng phải nhìn, Lộng lẫy, tươi cười trong áo tím, Người em hay chính đóa hoa sim. Cờ phướn tung bay rợp ngả đường, Kiệu hoa mở lối rước cầu kiều, Cảnh chùa nhộn nhịp tự tinh mơ, Mừng vui, nhí nhảnh bước chim non, Anh tiễn tận nhà xin lỗi mẹ Tin tưởng là em bị mắng rồi Ngày tháng anh vui với sách đèn, Nhớ tới người em với nụ cười
|
Giây phút êm đềm trôi quá mau,
Thời gian tình chớ nhạt phai màu. Anh đi buồn tháng mình xa cách, Em ở tiếc ngày ta có nhau. Ngày đến chẳng màng hoa lối trước, Đêm về không ngắm cảnh vườn sau. Bao giờ anh nhỉ, mình xao xuyến, Môi ấm tay êm, giã biệt sầu. |
Kính tặng các bậc thầy cô, cha chú thuộc thế hệ cùng thời của T.T.KH. với sự ngưỡng mộ của hậu sinh.
Chim chiều sải cánh trốn hoàng hôn, Quê mẹ lầm than nỡ lạnh lùng, Nhí nhảnh hồn nhiên lúc cạnh tôi, Giờ phút chia tay biết nói gì ? Đời có học đâu chữ lỡ làng, Nàng đã trao thề trả nắng thu, Tôi đã yêu em cả cuộc đời Đời nếu chỉ là trang tiểu thuyết Em đã nói gì trước với tôi ? Cũng tưởng thời gian sẽ xóa mờ Đau đớn người yêu đã lấy chồng
Nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc, cơ sở Luỹ Thầy phổ biến trong CD “Xin làm nhân chứng thời hoa mộng”. |
|||
Có một nàng tiên đáp xuống trần,
Không may bùn lấm đọng đôi chân,
Đau buồn cất cánh về Thiên Quốc,
Sa xuống núi đồi giữa tiết xuân.
Cô đơn ẩn náu một nhà thơ,
Người đẹp bên mình tưởng giấc mơ,
Kim cương đáy suối làm vương miện,
Lóng lánh mắt huyền, đẹp ước mơ.
– Trên trời không có chuỗi kim cương,
Chỉ những ngôi sao sáng lạ thường
Và chỉ long lanh trong vũ trụ,
Không trên xiêm áo những công nương.
Bên nhau ríu rít tựa chim oanh:
– Mai mốt con mình sẽ giống anh
Xuất sắc văn chương, chiều chuộng vợ,
Giống em sắc đẹp, nét tinh anh.
Thượng Đế bắt duyên chỉ hạn kỳ,
Đành lòng hai đứa phải chia ly.
Cuộc tình nếu quả không tròn kiếp,
Âu yếm, mặn nồng có ích chi ?
Nhìn bóng người yêu khuất,…khuất dần,
Trong tim rơi rụng cánh hoa xuân.
Em ơi, nghĩ tới mà đau đớn,
Từ phút giây này gọi… cố nhân!
Viết trong chuyến thăm Sacramento, California ngày 27-7-2002 cùng với Kim Trung.
Có phải em, ngày xưa trên Thiên Quốc,
Một nàng tiên kiều diễm, dáng đoan trang, Nơi Ngọc Ðiện tháng vài tuần thắp đuốc Sáng Nguyệt cầu cho trần thế ngắm trăng. Nhưng không may đêm Trung Thu, nguyệt thực (*), Ngài nổi giận, đày em vào trần thế Em đã đến, xin em đừng về vội,
Đào Tiến Luyện mến tặng những người đẹp liên trường. |