Đêm trừ tịch

Đêm nay mình tôi giữa đông tàn
Thương ai quạnh hiu xót xa hoài
Lang thang bờ xưa bao hờn tủi
Trên bến sông buồn xuân nhớ ai

Đêm nay mình tôi dưới trăng mờ
Đâu đây loài hoa khóc bên đường
Thương lắm người ơi sầu hiu hắt
Đã mấy xuân rồi phai nhạt hương

Đêm nay mình tôi phố khuya rồi
Tôi như hồn hoang đứng bên đời
Xuân ơi! Ngày mai xin đừng đến
Có biết em buồn không xuân ơi?

Về thôi em nhé! Về thôi nhé!
Đường xa đêm lạnh biết về đâu
Về thôi em nhé! Về thôi nhé!
Tôi đón em về trong đớn đau…

Xuân Mai

Để lại một bình luận