Không thể nào tôi quên được em
Những đêm đông lạnh gió xuyên rèm
Hay mưa lách tách rơi mái lá
Là lúc mà tôi nhớ em thêm
Nhớ em mái tóc xoã buông dài
Đôi mắt ưu buồn nét liêu trai
Dẫn dụ hồn tôi vào trong mộng
Bỡi hương sắc ấy quá trang đài
Có thể rồi em sẽ quên tôi
Tim em – Người khác ngự trị rồi
Còn tôi là bóng mờ quá khứ
Lỡ một lần yêu – Chỉ thế thôi
Có thể rồi em sẽ lấy chồng
Tình tôi như thế – Kể bằng không
Ông Tơ, bà Nguyệt chơi cắc cớ
Nữa chừng đã ngắt sợi chỉ hồng