Tiếp theo Phần 01 – Những câu nói hay về tình yêu, Tinhyeuplus.com xin phép được chia sẻ những câu nói hay và bất hủ về tình yêu….
Hai người bên nhau lâu ngày sẽ dần gắn bó mật thiết như tay trái cùng tay phải. Cho dù không yêu nhau nhưng cũng sẽ lựa chọn ở bên nhau, bởi vì từ bỏ đoạn thời gian đã gần gũi như thế cần phải có sự quyết tâm rất lớn. Có thể một lúc nào đó sẽ xuất hiện người bạn yêu, nhưng rồi cũng chỉ là một hành khách bước qua cuộc đời của bạn, bạn vẫn sẽ nắm lấy tay trái hay tay phải của mình mà đi hết cuộc đời. Đôi khi tình yêu và hạnh phúc không liên quan đến nhau.
[ Dịch : Thiên Lam ]
Cuộc đời này, không cầu xin quá nhiều, chỉ cầu xin có một người như thế. Bạn liếc mắt nhìn anh một cái thôi, anh đã biết bạn muốn gì. Khi bạn vui, anh cười cùng bạn. Khi bạn khó khăn, anh có thể bảo vệ bạn, nắm chặt tay bạn cùng đi về phía trước. Rất may mắn, tôi đã tìm được người ấy rồi.
{ Kế hoạch mai mối – Mèo Lười Ngủ Ngày }
Thương người chính là hại người, hại ta. Dây dưa chính là hại ta, hại người. Nợ thì phải trả, không sớm thì muộn thôi, không tránh được cả đời đâu.. Đừng bao giờ hủy hoại chính mình vì một ai khác, không đáng đâu.
[ Written by Hoàng Giang ]
Âm nhạc không nằm ở những nốt nhạc mà ở cái khoảng không ở giữa những nốt nhạc. Giữa những nốt nhạc là âm nhạc. Giữa những con người là tình yêu. Những nốt nhạc và những con người không có ý nghĩa. Ý nghĩa nằm ở giữa chúng, ở giữa họ.
{ Và Khi Tro Bụi – Đoàn Minh Phượng }
Vết thương đau đớn nhất thế gian chính là vết thương không đổ máu, không có thuốc hay, cũng không thể chữa khỏi, cho dù bình phục, cũng như ánh trăng trên mặt nước, nhìn thì thật tròn vẹn, yên bình, nhưng mỗi khi gió thổi qua, nó sẽ dễ dàng lộ ra vết rách, âm thầm đau đớn.
{ Tôi không thể quay về thời niên thiếu đó – Đồng Hoa }
Nắng ngoài cửa số khá chói mắt, không biết trong sân trường yên tĩnh đang ẩn giấu bao nhiêu tình cảm yêu mến chân thật, giản dị, chỉ tiếc rằng họ không hiểu được rằng hồi đó mọi cái còn quá sớm, năm tháng trôi qua, những tình cảm dù gắn bó đến đâu cũng sẽ trôi mất, yêu đơn phương có thể nâng đỡ mọi ước mơ của tuổi thanh xuân, nhưng lại không thể ngăn chặn hiện thực mong manh khi đã trở thành người lớn.
{ Năm tháng vội vã – Cửu Dạ Hồi }
Mỗi người trên đời này, dù già dù trẻ, hoá ra đều sợ hãi cô đơn. Bởi sợ phải làm bạn với cô đơn, nên mới sinh ra những mối tình đơn phương, mới phải bi thương trong nhớ nhung, hoài niệm…
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Tình yêu là thứ làm cho người ta đoán không được, hiểu không thấu, một giờ trước, nó còn làm bạn tức giận đến nỗi muốn hủy diệt cả thế giới, một giờ sau nó lại làm bạn giật mình thấy thế giới này đẹp biết bao nhiêu, nơi đen tối nhất cũng nhuốm màu kì diệu.
{ Vượt qua lôi trì / Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa – Diệp Lạc Vô Tâm }
Tầm mắt của con người đã quyết định rồi, bất kể chúng ta chuyển động như thế nào, đều chỉ vĩnh viễn nhìn đến 180 độ, còn cuộc sống là 360 độ. Vì thế luôn có một số việc cứ đến rồi đi mà chúng ta không hề hay biết.
Có thể người khác là bí mật của bạn, có thể bạn là bí mật của người khác, có thể trong khi bạn cười hì hì mà nói: “Cuộc sống của tôi không có bí mật”, thì một lúc nào đó, hình bóng bạn đã được một người nào đó chôn sâu trong kí ức rồi, bất kể là tình bạn, tình yêu hay tình thân.
{ Bí mật bị thời gian vùi lấp – Đồng Hoa }
Chuyện tình cảm không giống với những chuyện khác, là của mình thì nhất định sẽ là của mình, không phải của mình, có cố cưỡng ép cũng không chắc đã được hạnh phúc.
{ Vân Trung Ca – Đồng Hoa }
Có hai cách để đối mặt với nỗi đau. Một là bạn để cho nó dần hủy hoại bạn, hoặc bạn có thể sử dụng nó làm động lực. Để bạn có thể tiếp tục mơ ước, tiếp tục làm việc chăm chỉ hơn.
[ Taylor Swift ]
Đàn ông chinh phục thế giới để có được phụ nữ.
Còn phụ nữ chinh phục đàn ông để có được cả thế giới.
{ Thái tử phi thăng chức kí – Tiên Chanh }
“Đúng hay sai không quan trọng. Chỉ là người khác có tin bạn hay không thôi”
{ Nobuta-Suji}
Nói dối là một trò chơi cân não. Bắt đầu và kết thúc phải thật hoàn hảo. Anh cần phải có trí nhớ tốt, phản xạ nhanh, và phải thêm một chút sáng tạo nữa…
{ Phim HQ 2004: Too Beautiful to Lie – Người đẹp nói dối }
Cuối cùng thì không có gì là hoàn toàn thuộc về mình, kể cả những thói quen vốn tưởng chỉ của hai người với nhau, cũng mang đi cho người thứ ba được.
[ Sưu Tầm ]
Khi yêu, đừng thề hứa. Bản thân tình yêu là một lời thề rồi!
{ Trăm mối tơ lòng – Quỳnh Dao }
Người ta có thể cố tìm cách thay đổi diện mạo, thái độ, che đậy suy nghĩ, nhưng cái thần của đôi mắt và cái khí chất của con người là thứ không cách nào giả mạo được.
{ Hoa Hồng Đêm – Thái Trí Hằng }
Có những khi bất lực, tôi chới với trong khoảng không, rơi, và rơi mãi, đi qua những miền đất chẳng có ai. Tôi đã thôi không khóc như những ngày đầu. Không phải khóc làm gì cả, cũng chẳng ai biết, tôi giữ cho riêng tôi. Và nụ cười sẽ hong khô tất cả, tôi không rõ có hong khô được không, tạm thời, nụ cười làm đóng băng những vết thương lại. Nhưng lúc ấy, chẳng hiểu sao nước mắt tôi đã chạy vòng quanh.
Tôi bất lực, trong thế giới toàn người là người, không ai quen biết tôi, không ai cả. Sao tôi lại có thể khóc, giữa chốn đông người như vậy? Mặc kệ, đâu có ai quen biết tôi, tôi không khóc, là tại mưa, tôi không khóc.
{ Truyện ngắn: Cung đường lá bay – Lê Ngọc Minh }
Cuộc sống cũng như những mảnh ghép tạo nên bức tranh cuộc đời mỗi người. Và giống như một bức tranh có mảng sáng mảng tối, 1 cuộc đời cũng có những nỗi buồn và niềm vui.
Bạn sẽ không thể biết được khi nào thì những người mà bạn yêu thương không còn ở bên bạn nữa. Có cuộc chia ly nào mà không buồn? Nhất là những cuộc chia ly nói với bạn rằng sẽ rất lâu sau mới còn gặp lại.
{ London còn xa lắm – Lệ Thu Huyền }
Những bản dương cầm cùng những lần gặp gỡ. Có những cuộc gặp gỡ tình cờ là duyên phận cả đời gắn bó. Có những cuộc gặp gỡ chỉ là tình cờ đúng nghĩa mà thôi…
{ Shared by Mẫn – Người đi bán nắng }
Nhói hoài rồi cũng quen. Nhớ hoài rồi cũng nhạt. Vì cậu chẳng thể bắt rể vào bất cứ nơi đâu, mà gió ngoài kia vẫn mải miết thổi thì làm sao tớ giữ nổi cho đừng cuốn đi?
Cuộc sống và con người vốn dĩ luôn thay đổi, như những ngọn gió không ngừng thổi bao giờ. Gió trời sao mà nắm lấy? Duyên giữa người với người, níu lại bằng gì đây? Thế nên Ra đi và Ở lại, đôi lúc chỉ là một mà thôi.
Giống như việc bản thân đang ở một nơi mà lòng hướng về khoảng trời khác thì cho dù không dời chân đi, tự khắc chúng ta cũng đã không thuộc về chốn-hiện-tại nữa rồi.
{ Đường hai ngả- người thương thành lạ – Anh Khang }
Hạnh phúc là một cái gì đó dễ tìm nhưng khó giữ. Đôi khi, chỉ một cái lỡ tay cũng có thể làm mọi thứ vỡ tan như bong bóng xà phòng. Nhưng cũng có khi nó còn chưa kịp định hình đã vội tan biến như cõi hư vô khiến lòng ta cứ mãi ngẩn ngơ, tiếc nuối…
{ London còn xa lắm – Lệ Thu Huyền }
– Mặc kệ người ta nói, tôi cứ vẫn là tôi.
– Con gái mạnh mẽ sẽ không còn dễ thương nữa.
– Không ai sống mà không làm phiền người khác.
– Thương hại cũng là cách sẻ chia đau buồn của người khác.
– Cho dù việc nhỏ nhoi đến đâu, tôi vẫn là một người có ích cho mọi người.
{ Phim: 1 Litre of Tears – Nhật ký Aya }
Cái đau lòng nhất không phải sống trong cuộc đời không có ai cần mình, không có ai hiểu mình. Mà là có sống hết cả đời vẫn không biết ai là người thật sự cần mình, ai thật sự hiểu mình…
{ Nguồn: lanvinla.tumblr }
Người ta luôn mặc định những người giỏi giang và hay cười thì chẳng còn gì mà phải sầu cho khổ. Nhưng chẳng ai nhớ rằng cái vỏ con ốc có cứng cũng chỉ là để che đi phần mềm yếu bên trong, dễ bị tổn thương. Mà khi cái tổn thương ấy không thể nói ra bằng miệng, thì sẽ quay trở lại và hành hình trái tim. Trái tim câm lặng, chịu đau, ròng ròng.
{ Truyện ngắn: Cung đường lá bay – Lê Ngọc Minh }
Ở đời, chẳng ai có trách nhiệm phải yêu thương ai hết. Người luôn yêu em rồi cũng sẽ rời bỏ em khi nhẫn nại cùng tự tôn đều mất đi. Người ta đâu chỉ sống để đơn phương phía sau, mãi nhìn về một hướng.
Em rồi sẽ hiểu, từ bỏ đôi khi đồng nghĩa với thở dài…thanh thản buông tay một người để tìm kiếm cả bầu trời xanh…
Vì ai lại bên ai mãi được đâu…
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Giành được lòng tin rất khó mà hủy diệt thì dễ lắm, quan trọng không phải là dối gạt chuyện lớn hay nhỏ mà chính việc dối gạt đã là vấn đề.
{ Từng thề ước – Đồng Hoa }
Sợ hãi những thứ không tên của ngày mai là điều tự nhiên. Nhưng phí phạm ngày hôm nay vì sự hèn nhát đó là điều ngớ ngẩn nhất.
{ Cô giáo Ma Yeo Jin – Phim: Lớp Học Của Nữ Hoàng – Queen’s Classroom 여왕의 교실 }
Tôi là người tha thiết cầu mong anh được hạnh phúc hơn bất kì ai khác trên cõi đời này, chỉ có điều khi nghĩ đến niềm hạnh phúc đó không có phần mình, vẫn sẽ cảm thấy rất đau.
{ Tùy bút: Em đợi anh đến năm ba mươi lăm tuổi – Nam Khang}
Tình yêu thời nào cũng có. Nhưng có tình yêu kết thúc bi thảm đến độ có khi con người không dám yêu. Yêu mà khổ quá thì yêu làm gì. Có người đã nói như vậy. Tôi đã có dịp đứng trên hai mặt của tình yêu và dù sao chăng nữa, tôi vẫn muốn giữ lại trong lòng một ý nghĩa bền vững: “Cuộc sống không thể thiếu tình yêu”.
[ Trịnh Công Sơn ]
Con người không phân biệt sang hèn
Nhưng nhân cách thì lại có cao thấp.
{ Phim 2012: The Moon That Embraces the Sun – Mặt trăng ôm mặt trời }
Hai người yêu nhau nếu quyết định bước đi cùng nhau, thì nhất định phải cùng nhau gánh chịu, cùng nhau đối mặt, mặc kệ gặp phải chuyện gì, khi có một người ở bên, tất cả đều trở nên tốt đẹp.
{ Bà xã, theo anh về nhà đi – Tên gốc: Lão bà, theo ta về nhà đi! – Tác giả : Tửu Tiểu Thất }
Tôi biết giữa tôi và anh có một vài thứ nảy mầm, nhưng tôi không dám đi tưới nước, cũng không dám đi trồng hoa, tôi sợ khi hoa nở sẽ không giống như những gì tôi đã nghĩ, hoặc có thể cũng chẳng trồng ra được loại hoa gì.
Tôi không biết rốt cuộc tôi đang sợ anh hay sợ chính tôi, hay là sợ cái ranh giới chật hẹp chỉ cần muốn là có thể vượt qua giữa chúng tôi.
{ Yêu trong yên lặng – Hậu Dã }
Con gái khi yêu chỉ sợ gặp phải
hoàng tử hành tây trong truyền
thuyết thôi. Cậu muốn nhìn thấy
trái tim chàng, chỉ còn cách là
bóc hết lớp áo này đến lớp áo
khác, chảy nước mắt; cuối cùng
cậu mới biết rằng, hóa ra hành
tây ko hề có trái tim.”
Sẽ đến lúc chúng ta hiểu ra lời yêu vụng về nhất là lời yêu mong được đáp lại. Bởi tình yêu đó, rốt cục, cũng chỉ là ước muốn chiếm hữu.
Lời yêu chân thành nhất, ngược lại, chẳng đòi hỏi và mong cầu gì. Vì chỉ cần nhìn thấy nhau và biết rằng chúng ta vẫn còn sống dưới chung bầu trời, ướt cùng một cơn mưa, là đủ.
{ Đường hai ngả- người thương thành lạ – Anh Khang }
Lượm lặt từ Internet