Nếu ai nói tình yêu là có tội.
Thì xin người đừng mắc lỗi khi yêu.
Nắng buổi chiều ai đó sợ cô liêu.
Hoàng hôn đỏ biết bao điều muốn nói.
Cũng bởi yêu với bao lời mời gọi.
Trách phận mình len lỏi những trớ trêu.
Hay là vì phận gái phải liêu xiêu.
Nên đành phải ấp ôm điều tủi hận.
Em chẳng trách vì đó là số phận.
Chỉ xin Anh nhìn nhận lấy một lần.
Cho con mình sống khỏi phải phân vân.
Bao tủi hổ để phần Em chịu hết.
Mấy mươi năm bấy nhiêu điều mỏi mệt.
Em đã qua sự thêu dệt miệng đời…
Giang Phạm