Thu bỏ đi rồi em cũng đi đâu
Chỉ vương lại chút âu sầu lặng lẽ
Chiếc lá bơ vơ một mình cô lẻ
Theo gió chơi vơi nhè nhẹ ráng chiều
Thu bỏ đi đâu để lại bao điều
Thương chiếc ghế gỗ liêu xiêu chờ đợi
Một chút tình thu mà xa vời vợi
Nắng hanh hao nghĩ ngợi giấc mơ buồn
Thu bỏ đi rồi gió rít mưa tuôn
Đông lạnh lẽo lách luồn vào nỗi nhớ
Con đường xưa nắng chiều còn bỡ ngỡ
Chờ mong ai dang dở phút giao mùa
Thu dỗi đi rồi chẳng muốn ghanh đua
Chẳng tranh đấu với được thua tình ái
Đành chấp nhận nhường mùa đông hoang hoải
Quay trở về với mê mải tình xa
Thu bỏ đi nỗi nhớ cũng nhạt nhòa
Chỉ đọng lại …..
Khúc tình ca …
Dang dở !
Hồng Giang .