Thuở nào quen nhau – Thơ Buồn

THUỞ NÀO QUEN NHAU

Thơ: Trường Sơn

Ta ngây ngất một hương thơm tình muộn

Nhớ thuở nào áo trắng tựu trường bay

Trống khai giảng ống quần dây xích cuốn

Xe đạp buồn đứng đợi biết nhờ ai

Trong sâu thẳm mắt chực chờ lệ đỗ

Người đi qua chợt đắm đuối chẳng mời

Chân đứng lại, gối quỳ tay nói hộ

Sửa xe rồi trống lại điểm giờ chơi

Vui trễ học ta đèo ai dạo phố

Em ngại ngùng mắc cỡ buổi làm quen

Ta rạo rực bàn tay đan bỡ ngỡ

Thuở học trò tập tễnh nói tình yêu

Cơn nắng ấm ghẹo tình đôi má ửng

Ngọn gió đùa sợi tóc xỏa bờ vai

Thương nhớ lắm tuổi vui buồn lấp lửng

Tưởng dại khờ thế giới chỉ còn hai.

Để lại một bình luận