Tiễn cha

Con đưa cha về nơi lòng đất ấm
Mũ gậy khăn sô, nghẽn nước mắt bi ai
Đường Thiên thu mấy dặm ngắn dài
Hồi trống giục tiễn cha về nơi thiên cổ…
Cha vội đi đâu, gọi không thưa, lay không biết?
Ngực ấm nồng, con gục lắng nghe,
Cha dấu đi đâu – trái tim – sao không mang nó
trở về,
Đều nhịp đập như hồi tuổi thơ
con vẫn nghe, vẫn rúc?
Cha vội đi đâu, sao không một lời từ biệt
Mắt nhắm nghiền, chìm giấc ngủ ngàn thu
Thanh thản bình yên, khuân mặt hiền từ
Như mọi trưa hè cha vẫn thường ngon giấc.
*
92 năm qua cha có gì, được mất?
Kháng chiến chín năm gian khổ trường kỳ,
Khắp chiến trường Việt bắc Người đi,
Để Một chín năm tư người về trong
đoàn quân chiến thắng
Hòa bình rồi, Người nuốt niềm cay đắng:
Mất cửa, mất nhà, xa vợ xa con
Lén về quê mà lòng dạ héo hon,
Tai họa tương tàn bởi sai lầm trong Cải cách.
Nhưng một ngày, trời như có mắt
Để gia đình sum họp bên nhau,
Của cải sạch trơn làm cha bạc mái đầu
Chỉ bẩy năm sau Người lại sống trong
cuộc chiến.
Bệnh viện Thanh sơn, ở nơi sơ tán,
Lo công việc chung, lo hạt gạo, cân ngô
Cho hai đứa con đi học xa quê,
Rồi một đứa cuốn vào vòng khói lửa.
Năm 72 cha nhận tin con – báo tử!
Cha mẹ ngẩn ngơ như đứt ruột, nát lòng
Xe dạp cà tàng Cha lai mẹ tận miền trong
Le lói cố tin con trai mình còn sống.
Và con đã thực sự trở về bởi niềm tin Cha ngóng…
Chẳng mấy lâu sau Cha đã về hưu
Đồi Thanh Minh bới sỏi đá chắt chiu
Ghi sổ chi ly từng con gà mái ấp…
Cha gánh nỗi gian truân, nào đâu bù đắp
Ghét thói tham lam, ích kỷ, hẹp hòi
Nhưng lòng cha vẫn bao dung, đức độ, mặn mòi,
Vẫn chan hòa cùng xóm làng ấm cúng
*
Con tiễn Cha về nơi tận cùng cuộc sống,
Từ cát bụi sinh ra – nơi cát bụi trở về.
Nắm đất tươi thấm nước mắt Cha ơi,
Hàng xóm,Cơ quan, chúc Người ngon giấc.
Con tiễn Cha về nơi chin suối
Hãy ngủ yên Cha nhé – giấc ngàn thu.
Cuộc sống bình yên trôi từng phút từng giờ
Cháu con vẫn bên Cha, canh cho Người
yên nghỉ.

PS : Nhân ngày lễ Vu Lan, tưởng nhớ 4 năm ngày tiễn cha tôi về nơi an nghỉ cuối cùng, xin đăng lại bài thơ:
H.Đ

Để lại một bình luận