Vu lan nhớ mẹ

Mẹ tôi là người ngay thẳng
Trần gian sớm phải đọa đày
Lam lũ một đời mưa nắng
Bao lần ngậm đắng nuốt cay
Thân cò dãi dầu lặn lội
Tất bật long đong tối ngày
Thế thời mấy phen thay đổi
Gặp buồn nhiều hơn gặp may
Cam phận con sâu cái kiến
Bơ phờ thật giả vần xoay
Bẽ bàng, niềm vui, nỗi tủi
Ngẩn ngơ, vận rủi, cái may
Kiếp người có chi thay đổi
“Con cò mày đi ăn đêm”…
Cái cò mà đi ăn đêm
Chẳng may đạp phải cành mềm
Phận hèn ai thèm cứu vớt
Tủi buồn cứ chất mãi lên
Thế nên mái đầu sớm bạc
Thế nên xác héo hon gày
Bữa đói bữa no đạm bạc
Cháo rau đắp đổi qua ngày
Mấy lần nước mắt mẹ rơi
Tiễn từng đứa con ra trận
Đêm đêm mẹ khấn lên trời
Cầu cho lũ con nguyên vẹn
Nhưng rồi có đứa không về
Chiến trường xa con nằm lại
Chiều chiều mẹ ra bờ đê
Nước mắt theo dòng sông chảy
Một đời nước mắt chảy xuôi
Thắt lòng vì con ,vì cháu
Riêng mình mẹ bỏ quên đời
Chỉ biết nắng mưa tần tảo
Mẹ tôi nay đã không còn
Thắp nén hương thơm tưởng nhớ
Người ta bảo mẹ lên trời
Cổng thiên đường đang rộng mở
Tôi biết mẹ chẳng đi đâu
Vẫn ở ngay bên con đó
Mẹ thương con cháu mẹ nhiều
Tháng ngày chúng còn vất vả
Vì bao năm tháng khỏ đau
Mẹ lo cho các con mẹ
Thiên đường có đẹp có cao
Mẹ bỏ con đi không dễ
Y – C Theo blogcongchien

Trả lời