Anh về đi

Ngàn cơn gió theo mây về nức nỡ
Đêm đông buồn trời chở nặng màu mây
Ai dệt lối thành sầu dây chất ngất
Không được đâu ! Mình đã mất nhau rồi

Muốn gởi cho anh chút nắng cuối chân trời
Mùa đã cũ nửa vời yêu và khát
Thu đã nát lá sầu rơi tan tát
Hạc kêu trời ! Thấu thát bởi nhục vinh

Thôi cũng đành ! Mùa hoa sữa lặng thinh
Cành hoa tím lục bình xin gởi lại
Bao yêu thương là bấy nhiêu oan trái
Yêu làm gì ! Đau khổ hỡi người thương

Đông tràn rơi bóng người khuất mờ sương
Còn chi nữa cánh chim trời đã mõi
Trăng đã khuyết ! tình bạc, lòng đau nhói
Bến hoang buồn vời vợi cuộc tình trôi

Về đi anh ! Đừng tìm nữa người ơi
Thời gian trôi ! Bên đời con sóng vội
Chia tay nhau bởi yêu là nông nỗi
Nhạn lạc bầy ! Ơi hỡi bóng phù du

Hoài Thơ

Để lại một bình luận