Mái Tóc Trầm Hương

Mái Tóc Trầm Hương

Cuối cùng mình cũng xa nhau
Tình theo xác lá vàng bay cuối mùa
Trăng vàng xẻ nửa, chia hai
Nụ hôn vàng đá còn cài bên trăng
Mùi hương nào đã lãng quên
Ô hay, sao lại dạ đành đổi thay !
Sắt son nguyện cuộc tình nầy
Lời nguyền đã buộc vào dây tơ hồng
Lẽ nào bèo dạt bến sông
Lẽ nào thuyền mộng ngược dòng trường giang
Ta mơ…hay mộng đã tàn ?
Bài ca ước hẹn hàng hàng lệ rơi
Vòng tay ôm lạnh mùa thu
Nét mày mây phủ lạnh mù hàng mi
Lời nào đưa tiễn nhau đi
Xin em khe khẽ như vì…vì nhau
Bởi trong muôn vạn sắc màu
Lòng ta không thể đổi màu thời gian
Vẫn là mái tóc trầm hương
Ngàn năm lộng gió quyện đường chiêm bao
Tuyền Linh

Cô hàng xóm cali

Cô hàng xóm cali
Tác giả : Tùng Nguyễn

Đã mấy năm qua , người cũng lạ
CÔ bé ngày xưa , thoáng bước qua
Em lớn lên sao , lại xa lạ
Như những hoa đời , quá thướt tha


Bao năm xa cách , ngày tháng hạ
Bên HÀNG quán vắng , chẳng ai qua
Ly cà phê đắng , vương khói đọng
Vọng tiếng em cười , hay tiếng ca

Xuân nay anh thấy , sao khác lạ
Ong về bướm cũng , rộn hơn hoa
Bên trong XÓM vắng , nhà ai mở
Đón gió xuân về , rước xuân qua

Bình minh mai thắm , mai lại nở
Quán vắng trăng dời , chẳng thiết tha
NHÌN Em cà phê , sầu thêm đắng
Khói thuốc dâng tràn , ngập hơi sương

Em có vấn vương , lời anh ngỏ
Em nói còn nhỏ , chẳng giám thương
Em nhún vai cao , tròn mắt ngó
Hỡi NGƯỜI em nhỏ , tình anh cho

Em vẫn là em , cô bé nhỏ
Chẳng giám nhận lời , em phải lo
Hãy coi em như , em gái nhỏ
Như những hoa đời , BẰNG em thôi

Đã thấy trong em , ngày thơ ấy
MỘT đóa hoa khôi , bước vào đời
Anh vẫn là anh , người bên ấy
Sao nay đã dời , đời phải thay

Nay em đi qua , về lối nhỏ
CON bé hôm nao , nay thế nào?
Hương thơm một cõi , hoa một góc
Ngất ngây bao người , lặng tiếng ai

Xôn xao bao tiếng , người khôn tả
Đưa MẮT quay nhìn , tìm bóng ai
Bao năm xa cách , người ở lại
Quán nước có còn , vương khói bay

Bên trong quán vắng , người không thấy
Vật đổi sao dời , em có hay
VỚI em , anh vẫn là tất cả
Và đã vô tình , rời tầm tay

Khi xưa nhất đắc , giờ cũng đã
Nhắc chuyện của lòng , khắc ngàn sau
Lời thương em ghi , ngày anh ngỏ
Rõ TẤM chân tình , chằng đắn đo

Làm sao cho quên , LÒNG em rõ
Tìm dáng hôm nào , lời anh trao
Ngày đã lên cao , anh thế nào?
Vẫn cà phê đắng , khói có vương

Lời thương em giữ , mấy năm trường
Anh người NHIỆT huyết , tình đơn phương
Giờ anh nơi đâu , anh có rõ
Có người em nhỏ , tình em cho

Ôi đã xa xôi , đã hết rồi
Hết đời chung mộng , thành lứa đôi
Em nghe trong tim , mình thổn thức
Như bức tranh TÌNH , mình chung đôi

Sao mong manh quá , đời không ngã
Đường nào dẫn đến , chuyện đôi ta
Giờ anh đã xa , càng xa mãi
NHƯNG tình em giờ , chỉ anh thôi

Vườn hồng em quây , giờ không ngã
TRÁI sầu chết lịm , giữa đôi môi
Ung dung em vẫn , lòng rộn rã
Không tham với đời , lẫn xa hoa

Ngày tháng trôi qua , đời thong thả
Hai người đôi ngã , bỗng hiện ra
TIM ta xao xuyến , lòng khôn tả
Bóng dáng yêu kiều , người em yêu

Chết chưa tôi đứng , giữa bóng chiều
Tóc giờ đã bạc , màu hoa tiêu
Tình xưa son SẮT , nay còn đó
Em có vô tình , tôi vẫn yêu

Nhìn tôi em chẳng , nói một lời
Ôm chầm khóc lẫy , giận nơi tôi
Tại tôi em mất , thời son trẻ
Giờ ĐÁ hóa vàng , em chẳng ngơi

Lòng quá chơi vơi , lời chưa ổn
Cả đời em chẳng , nói yêu tôi
Ngay giữa phố đông , người qua lại
KHÔNG lẽ mắt mờ , lại lãng tai

Ai đã cho tôi , đời đôi ngã
CHỨA chan ân tình , mộng chung đôi
Tình đã xa xôi , nay trở lại
Hay mình vẫn mộng , tình đơn côi

Em đã không xa , tình chẳng lạ
Tay bắt mặt mừng , lệ rưng rưng
Em quyết không tha , tình chẳng trả
CHẤP vái giữa trời , đời nở hoa

Tình sống trong ta , chuyện chẳng già
Sóng tình vẫn vỗ , chuỗi ngày qua
Giữa phố bôn ba , MỌI người lạ
Em có bằng lòng , sánh bước không?

Đông phong đã đến , TÌNH lại đọng
Rộng cửa tâm hồn , lòng đợi mong
Môi hôn vẫn thắm , tình vẫn ngọt
Giọt lửa mưa tình , dội đôi ta

Ta đã đi qua , ngày thơ dại
Còn lại chữ tình , vẫn chưa phai
Hôm nay ngày mai , và mãi mãi
YÊU người yêu mình , mộng thiên thai…

Tặng Trinh Cali (Cohangxom Cali)

Yêu Người – Tuyền Linh

Yêu Người
Yêu Người, Người hiểu được tôi ?
Làm sao Người biết tình vơi tình đầy
Người cho tôi phút nồng say
Chắc mai mốt nọ tôi đày đọa tôi
Bên Trời nhìn áng mây trôi
Là hồn tôi đó, một trời nhớ thương
Vấn vương…vương vấn khôn lường
Tôi hoài cất giữ mùi hương thuở nào
Đêm đêm níu gọi chiêm bao
Người về lộng lẫy ngạt ngào xiêm y
Từ đi trong phút phân kỳ
Nghe hồn mắc cạn, giọt lưu ly sầu
Sầu lên ngọn cỏ bãi dâu
Sầu trong quán vắng nát nhàu tương tư
Yêu Người, yêu cả thực, hư
Nguyện xin giữ mãi tương tư phút nầy
Nhỡ mai bến lở cát bồi
Thì xin Người hãy cho tôi tỏ lòng ?

Người về bướm gánh mùa sang
Vàng bay rải mộng, thu càng biếc thu
Nhẹ bay qua đám sương mù
Có đôi nhạn trắng hát lời ru xưa
Mùa vàng trẩy hội hoa đăng
Xóa tan bao nỗi muộn phiền ngày nao

Tuyền Linh

Top