Gió lạnh lùng tủi hờn lay chiếc lá
Đêm co mình nghiêng ngả đợi chờ ai
Thời gian như cũng lặng lẽ kéo dài
Cơn mưa muộn giằng giai trong trông ngóng
Cánh cửa sổ nhà bên quên chưa đóng
Để rèm mành lóng ngóng cứ đẩy xô
Bức tranh chiều vẽ dở chẳng kịp tô
Vài giọt mưa làm chỗ khô chỗ ướt
Ly rượu mạnh chẳng làm anh say khướt
Điếu thuốc tàn lả lướt khói nhẹ vương
Hình bóng người mà anh trót yêu thương
Cứ ẩn hiện trong chiếc gương quá khứ
Hỡi ái tình xin ngươi đừng giần dứ
Giữa đông rồi buốt giá cứ tràn sang
Đêm cô đơn mưa rét cũng phũ phàng
Mặc tất cả lang thang tìm nỗi nhớ
Bản tình ca vẫn còn đang hát dở
Đêm đông buồn ….
Than thở …..
Đợi người xa !
Hồng Giang.