Chỉ có thơ còn ở lại

Chỉ có thơ ở lại với ta thôi
Tất cả rơi theo khắp ngã đường
Sự nghiệp mờ tan trong gió bụi
Biệt mù tri kỷ cũng xa xôi.

Ta bước đi qua mấy ngã chiều
Hoa tàn rơi đổ thật đìu hiu
Nắng còn vương víu trên cành biếc
Giữa cảnh chiều hôm thật nhớ nhiều!

Nhớ biết bao nhiêu trọn khối tình
Tưởng chừng vĩnh cửu cõi ba sinh
Ngờ đâu kẻ khuất miền miên viễn
Người mãi long đong bước độc hành!

Trọn cõi lòng thương bóng mẹ hiền
Lời ru từ mẫu đọng vào tim
Thành thơ trong cõi đời lưu lạc
Soi dẫn đường trần đóm lửa thiêng.

Nhớ dòng sông quê nhớ chiếc cầu
Sông nay vẫn chảy, nước về đâu?
Câu kia đã gãy vì bom đạn
Cách biệt đôi bờ hận bể dâu!

Tất cả mất rồi chỉ có thơ
Cùng ta tâm sự thốt nên lời
Nửa khuya thơ mãi còn thao thức
Viết trọn ân tình giữa giấc mơ!

ST.

Để lại một bình luận