Chuyện nhà tôi

Nghe mẹ nói, em bây giờ lạ lắm
Mỗi chiều về, lại hay ngắm trời xa
Việc riêng tư, xen lẫn với việc nhà
Thường bỏ phế, mặc mẹ già lo liệu

Mới nghe qua, anh giật mình khó chịu
Ngẫm lại rồi, anh mới hiểu vợ hơn
Mấy ngày qua, em nũng nịu dỗi hờn!
Sao về sớm, không mua quà cho vợ ?

Anh vô tư, nghĩ em là cục nợ
Thích đòi quà, như mẹ chợ ngày xưa
Cảm nhận ra, anh tím mặt chối bừa
Chồng có lỗi, anh xin chừa vợ nhé!

Về làm dâu, như bắt đầu làm mẹ
Anh vô tình, em gọi khẽ chồng yêu
Chiều tan ca, nhớ ghé chợ mua nhiều
Cam, mít, ổi, và xoài chua anh nhé!

Cảm nhận ra, anh thẹn thùng vui vẻ
Vợ anh mà ! Là mẹ đẻ con anh
Bởi công danh, anh thiếu sót dỗ dành
Thương em nhé! Vợ của anh là tất cả

+Nguyễn Nhân

Để lại một bình luận