Những bài thơ hay nói về tiền bạc, và sức mạnh của những đồng tiền trong cuộc sống này. Chùm thơ có thể khiến chúng ta cần phải suy ngẫm nhiều!
BÀI THƠ: KHỔ NHẤT LÀ KHÔNG CÓ TIỀN
Tác giả: Đức Ngọc
Ai mà không muốn có tiền
Đó là thực vật người điên tâm thần
Bạc tiền ai cũng phải cần
Bởi vì cuộc sống mọi phần phải tiêu
Có tiền ai cũng được yêu
Vua ban sắc lệnh làm điều ước mơ
Không tiền cuộc sống bơ phờ
Tiêu tan sức khỏe..lu mờ tình thân
Anh em, bè bạn, xa gần
Cô, gì, chú, bác, cũng dần cách xa
Không tiền ai hỏi thăm ta
Cái thằng khố rách ba hoa chích choè
Có tiền nói phét vẫn nghe
Đi đâu một bước….có xe đón liền
Bị khinh cũng bởi không tiền
Cho dù mình chẳng làm phiền đến ai
Người xưa đã nói vào tai
Câu ca thành ngữ đâu sai bao giờ
Không tiền mọi thứ xác xơ
Cho nên ta phải……làm thơ về tiền.
THƠ SUY NGẪM VỀ TIỀN
Tác giả: Sở Lưu Hương
Quy ra cũng bởi đồng tiền
Mà ta ăn ở ác hiền với nhau
Thế gian sướng trước khổ sau
Người thân bè bạn có đâu thương tình
Khi xưa họ ở bên mình
Bởi vì kinh tế của mình khá dư
Nghèo mới hiểu được thực hư
Ai bè ai bạn ai từ ai tâm
Đời thì lúc bổng lúc trầm
Khuyên nên quý trọng người thầm bên ta
Thứ nhất là mẹ với cha
Thứ hai nhắc đến ấy là vợ con
Hàng xóm kẻ mất người còn
Có khi tốt bụng sánh hơn người nhà
Anh em lớn cũng rời xa
Bạn bè đâu thể vì ta cả đời
Tôi khuyên thật nhé bạn ơi !
Hãy sống cho tốt ở nơi gia đình
Thương vợ hiếu với phụ huynh
Làm tấm gương tốt con mình noi theo
Giàu sang hay có cơ nghèo
Đừng quên đức hạnh mang theo đi cùng
Xây dựng một xã hội chung
Anh em bốn bể vui cùng hân hoan
Nhân nghĩa sánh với bạc vàng
Hai từ “nhân nghĩa” rõ ràng nặng hơn.
BÀI THƠ VIẾT VỀ TIỀN VÀ ĐỐI NHÂN XỬ THẾ
Tác giả: Thanh Nguyễn
Có tiền bạn hữu bám vai
Không tiền tay trắng xem ai chung tình
Thôi thì ta kiếm bạn mình
Chọn người trọng nghĩa tiền khinh kết tình
Không tiền ai kính trọng mình
Không tiền lẳng lặng nín thinh nhìn đời
Ta về thơ phú ngâm chơi
Nhìn đời một nửa con ngươi đáp đời
Không tiền mở miệng …nhiều lời
Có tiền mở miệng …bảo người khôn ngoan
Nói gì những kẻ vô can
“Ngọc ném xuống biển”, phí vàn lời ban
Có tiền quấn quýt họ hàng
Không tiền sống cảnh tan đàn bơ vơ
Thôi ta cứ đợi cứ chờ
Một ngày tình nghĩa đôi bờ chẳng lo
Có tiền đời đẹp như mơ
Không tiền tình bạn bỏ lơ chẳng nhìn
Tiếc gì tình đó thôi xin
Chẳng thà không bạn, hơn vin chút tình
Viết ra nào phải phân minh
Sự thật là thế chẳng khinh sự đời
Dẫu rằng biết vậy người ơi
Cổ nhân cũng dạy mặc đời đấy thôi
Mất thì khóc … được thì cười ..
Muôn năm vẫn thế kiếp người phàm phu
Thôi thì ta khéo chân tu
Gặp người gặp bạn nhân từ phúc thay !
BÀI THƠ: TIỀN
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Ta vẫn biết đồng tiền hai mặt
Một đời người góp nhặt đếm đong
Đồng tiền nhơ nhớp, sạch trong
Chỉ là cốt ở tấm lòng mình thôi
Cuộc sống lắm miếng mồi danh lợi
Nên lòng người vời vợi tính toan
Lương tâm nhiều lúc chẳng còn
Đồng tiền quá lớn xói mòn nghĩa nhân
Ai cũng biết tiền cần để sống
Nhưng cũng đừng ảo vọng hơn thua
Giàu tiền chưa hẵn là vua
Giàu nhân, giàu nghĩa chẳng mua bằng tiền
Người xưa nói đồng tiền – khúc ruột
Có nhiều người lệ thuộc lên cơn
Vì tiền tính được, tính hơn
Mất tình, mất nghĩa, mất chơn tâm mình
Một kiếp sống phù sinh giả tạm
Sống công bằng, tình cảm yêu thương
Tiền nhiều từ thiện, cúng dường
Việc làm ý nghĩa tấm gương tuyệt vời
Tiền có lắm giúp đời thêm đẹp
Để đồng tiền như phép hồi sinh
Bao người đói khổ bệnh tình
Cùng nhau san sẻ niềm tin dâng đầy
Đồng tiền cũng có hay có dở
Cốt lòng mình ăn ở ra sao
Đồng tiền có tội chi nào
Chỉ là tờ giấy đổi trao hàng ngày.
Tiền không mua được hạnh phúc (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: TIỀN! TIỀN! TIỀN!
Tác giả: Nước Mắt Kho Quẹt
Đồng tiền là cái chi chi ?
Nhân gian địa ngục âm ti cũng cần
Không có thì gọi là bần
Người khinh kẻ giễu nói nhằn nói khi
Không tiền ta chẳng được gì ?
Có tình tình chạy rồi si một mình
Không tiền ta phải lặng thinh
Mặc ai ai nói đứng nhìn mà thôi
Không tiền lệ chảy thành đôi
Bởi đời vô nghĩa hỡi ôi đồng tiền.
BÀI THƠ: CHUYỆN TRÊN ĐỜI
Tác giả: Việt Nhân
Người hỏi tôi về chuyện nghĩa nhân
Tôi cười nhạt nhẽo đắng muôn phần
Không tiền lắm kẻ nhìn coi rẻ
Lắm bạc muôn người lại kết thân
Người hỏi tôi về chuyện ái ân
Tôi cười khổ sở đã bao lần
Thân nghèo kẻ nỡ đành vong phụ
Chọn chỗ vinh sang mới thật cần
Người lại hỏi tôi chuyện ở đời
Tôi liền nín lặng giọt sầu rơi
Đồng tiền sức mạnh dời non bể
Có thể thay ta nói vạn lời
Ngẫm nghĩ xong rồi hỏi nữa chi
Đã nên chân lý chẳng đâu kì
Đời nay thật rõ không bàn cãi
Mãnh lực kim tiền trải lối đi
Lý lẽ ngày nay chẳng thấy còn
Vài đồng đủ sức để dời non
Biển sâu nếu muốn liền cho cạn
Dạ vững mà sao cũng phải mòn
Nản chán nhìn sao bỗng thấy buồn
Đồng tiền vững mạnh đã thành khuôn
Thân giàu ngẩn mặt mà lên tiếng
Phận khó khom lưng để cúi luồn.
BÀI THƠ: ĐỊNH NGHĨA GIÀU
Tác giả: Đỗ Xuân
Thứ nhất con cái thuận hòa
Thứ nhì có một ngôi nhà ấm êm
Thứ ba sức khỏe vững bền
Thứ tư không nợ ngày đêm yên bình
Đời có lúc nhục lúc vinh
Miễn sao mình thấy lòng mình thảnh thơi
Mỗi người chỉ một cuộc đời
Bằng lòng với những gì trời cho ta
Hạnh phúc là ở mỗi nhà
Tích nhiều công đức – là ta đã giầu
Chết có mang được đi đâu
Nghèo tiền nghèo bạc nhưng giầu yêu thương
Mỗi người chọn một con đường
Riêng tôi xin chọn yêu thương để giầu.
BÀI THƠ: CHỮ “TIỀN”
Tác giả: Hieu Thien Van
Chung qui cũng tại chữ “TIỀN “
Làm cho nhân thế, đảo điên quay cuồng
Có tiền chuyện khó thành suông
Không tiền, dù có cúi luồn chẳng xong
Có tiền bè bạn ngóng trông
Không tiền, thì nhớ, đừng hòng gặp ai ?
Có tiền, nói ít hiểu ngay
Không tiền, nói mãi cả ngày ai nghe !
Có tiền được kẻ chở che
Không tiền, dù ở vỉa hè chẳng thương !
Có tiền, nhiều kẻ vấn vương
Không tiền, ai cũng chán chường miệt khinh
Có tiền, nói bậy vẫn tin
Không tiền, nói thật, kẻ nhìn người ngơ !
Có tiền cuộc sống như mơ
Không tiền, nào được, một giờ thảnh thơi
Có tiền kẻ đón người mời
Không tiền, chẳng có một lời hỏi han
Có tiền “ xấu “ được nể nang
Không tiền, ngay thật, đàng hoàng bị chê !
Có tiền, kẻ đắm người mê
Không tiền, chỉ có tràn trề nổi đau
Có tiền, tình nghĩa đổi trao
Không tiền, thì chớ khát khao ân tình
Có tiền, ai cũng tôn vinh
Không tiền, nhận lấy “ miệt khinh “ người đời
Có tiền, nhiều kẻ đến chơi
Không tiền, dù có “ thỉnh mời “ ai đi ?
———— oOo ——————
Ai ơi ! Xin nhớ khắc ghi !
Chuyện đời là thế, có chi phải buồn ?
THƠ NGŨ ĐỘ THANH: TIỀN
Thơ: Dương Tuấn
Thơ: Dương Tuấn
Có nghĩa gì đâu một chữ tiền
Đem tình nhân loại hóa cuồng điên
Anh hùng lỡ vận đem lòng thích
Hào kiệt hám danh thấy cũng ghiền
Kẻ dưới trao hồn cho ác quỷ
Bề trên ngậm máu giả thần tiên
Rừng tham núi vọng còn đeo mãi
Hỏi lại trần gian mấy kẻ hiền ?
BÀI THƠ: HẾT TIỀN (THƠ VUI LỤC BÁT)
Tác giả: Huyền Thanh
Hôm qua họp hội đồng niên
Ngày mai cỗ cưới triền miên ui trời
Bên này đám khóc cũng mời
Bên kia đám giỗ không đời nào tha..
Tiền bạc kiếm thì chẳng ra
Lại còn chưa kể việc nhà áo cơm
Con đóng học cũng hỏi lương
Cha già mẹ yếu chẳng nhường cho ai
Giang san đè nặng hai vai
Tiền bạc được thể ra oai với mình..
Làm vãi nó chẳng thương tình
Đúng là giống bạc cũng khinh người nghèo..
Gặp bụt chỉ ước một điều
Cho con cả đống tiền tiêu thôi à..
Chém cha cuộc sống xa hoa
Bao nhiêu là thứ chẳng tha đồng tiền
Cũng muốn ăn ở cho hiền
Nhưng tiền không có thì tiên cũng buồn
Năm hết tết đến còn luôn
Chỉ mong năm mới tiền tuôn đầy nhà..
Chúc cho cô bác ông bà
Gái trai cùng với trẻ già luôn vui
Năm mới sắp sửa sang rồi
Tiền tiêu đầy túi vui rơi đầy nhà.
BÀI THƠ: TIỀN BẠC LÀ PHÙ DU (LỤC BÁT)
Tác giả: Vũ Ngọc Yến Linh
Ai ơi tiền bạc phù du
Sống không nên mãi đánh đu đồng tiền
Cha dạy con chớ có quên
Nghèo thì cho sạch mới bền chặt lâu
Đừng thấy mấy kẻ sang giàu
Dễ mua hạnh phúc được đâu mà thèm
Sống mà mỗi lúc về đêm
Phải lo ngay ngáy ấm êm nỗi gì
Ở đời cục đất ném đi
Cục chì ném lại có gì dài lâu
Nghèo hèn hay rất sang giàu
Khi chết của có được đâu theo mình
Sống phải có nghĩa có tình
Nghèo mà hạnh phúc lòng mình thảnh thơi
Số phận của mỗi con người
Ông trời thì đã định rồi chớ than
Phú quý hay bị cơ hàn
Là do kiếp trước ở, ăn thế nào.
BÀI THƠ: HAI MẶT ĐỒNG TIỀN (LỤC BÁT)
Tác giả: Hoa Chu Văn
Đồng tiền hai mặt rõ ràng
Nhưng một mệnh giá cả làng thấy không
Bởi vì hai mặt dễ trông
Rõ ràng từng chữ số không thể lầm
Đồng tiền cứ thế lặng câm
Khi dùng đến có mừng thầm chẳng chê
Đồng tiền là cái bùa mê
Ai không có nó chẳng hề sướng đâu
Đồng tiền như có phép mầu
Truyền tay chẳng chịu sống lâu một nhà
Đồng tiền hai mặt ấy là
Chỉ một mệnh giá cho ta dễ dùng
Con người phức tạp vô cùng
Chỉ có một mặt nhưng chung một đầu
Ai dò được chỗ nông sâu
Thay lòng đổi dạ biết đâu mà lần
Làm sao nhận biết mà phân
Sống thành hai mặt yêu gần ghét xa
Mặt thực tâm mặt gian tà
Trở mặt cực dễ như là trở tay
Đồng tiền hai mặt cho hay
Chỉ một mệnh giá dù mày mặt hai
Thức lâu mới biết đêm dài
Người có một mặt sống hai mặt còn.
=> Mời bạn xem thêm : những câu thơ vui về mùa thi