Con quên

CON QUÊN…
Con thường buồn vì một chàng trai
Mà ít khi quan tâm đến những sợi sương mai trên mái đầu của mẹ
Con thường khóc sụt sùi khi mất đi chàng trai trẻ
Mà quên rằng mắt mẹ đã mờ dần theo dấu vết thời gian.
Con dại khờ khi chỉ nghĩ cho con
Mà quên mất khi con đau mẹ cũng buồn nhiều lắm
Con thường bỏ ngoài tai những lời mẹ dặn
Mà lại nhớ như in những sở thích của một người.
Con vẫn lo không biết người ta đang khóc hay cười
Mà dửng dưng không gửi một lời quan tâm đến mẹ
Con lo âu khi thấy người ta thở dài khe khẽ
Mà quên mất mẹ đã bao lần lặng lẽ khóc vì con.
Con cuống cả lên khi người ta dỗi dỗi hờn hờn
Mà quên mất mẹ đã vì con nuốt tủi hờn, khó nhọc
Con có thể vì một người ra đi mà đớn đau, khóc lóc
Nhưng lại quên mẹ đã mất bao ngày khổ cực nuôi con
Stam

Để lại một bình luận