Cuối mùa hò hẹn – Thơ Buồn

Cuối mùa hò hẹn

Tính anh nhút nhát đã lâu
Vào nhà chẳng dám nói câu hết lời
Tỏ tình cứ lúng túng thôi!
Nghe tiếng chó sủa liên hồi lại run

Trăng mờ bên gốc cây sung
Hẹn em ngoài ngõ ta cùng tâm tư
Bàn tay mười ngón,dường như…
Nhìn nhau lại thấy dư dư,thừa thừa

Thương thương, sớm sớm, trưa trưa…
Năm năm,tháng tháng, nắng mưa tâm hồn
Đêm tàn lởn vởn hoàng hôn
Mắt em đọng giọt dỗi hờn phải không?

Yêu em,anh vốn thiệt lòng
Lời thì ít ỏi,lòng vòng đâu đâu?
Mơ ngày bắc vạn nhịp cầu
Anh về đem nốt trầu cau vôi nồng

Xe hoa li rượu đêm đông
Ru nhau vào mộng môi hồng vương tơ
Ngày 3/7/2016

Thiên Ân ( Bình Dương)

Để lại một bình luận