Đoạn thơ của người xưa

Quên nổi làm sao  em yêu
Những buổi  thu,dưới nắng chiều
Vẳng tiếng hò nơi xóm hạ
Cây  xơ xác,gió hiu hiu

Anh bước bên em bóng đổ dài
Lúc hòa làm một,lúc thành hai
Thẹn thùng nhỏ nhẹ em đùa hỏi:
-Hai đứa chúng mình,ai yêu ai?

Ôi buổi hoàng hôn nắng chiều vàng
Hàng cây xơ xác đứng ven đường
Bồi hồi lòng nghĩ ngày xa cách
Chân bước ngập ngừng,dạ bâng khuâng…

Nguyễn Hồng Nga

Để lại một bình luận