Em vẫn biết đường đời không suôn sẻ
Thời gian trôi tuổi trẻ cũng hao gầy
Mấy nẻo đường, tự hỏi lối nào đây?
Còn đi thẳng…ôi sao đầy trắc trở!
Anh từng nói với em là phải nhớ
Dòng sông sâu cũng bến lở bãi bồi
Trái tim chân thành, ý chí sục sôi
Vượt giông bão, nối đôi bờ ngăn cách
Cung tình ái trỗi lên cùng nhịp phách
Những gian truân, thử thách sẽ không còn
Bình minh hồng xua quãng tối héo hon
Tìm nắng ấm hong giòn tươi môi mắt
Nhưng anh hỡi! cõi lòng em quặn thắt
Bằng cách gì?kết chặt mảnh tình chung
Thế gian này thiếu hẳn sự bao dung
Nhiều đôi lứa ngại ngùng… rồi tan vỡTình nào đẹp trong u hờn dang dở?
Nếu không tròn duyên nợ một đời nhau
Chẳng lẽ mình sẽ hẹn đến kiếp sau?
Thương cõi tạm, khổ đau tình muôn thuở!
(Chuột Yêu Gạo