Khóe mắt cay

Hoàng hôn cúi đầu lặng lẽ
Tà dương rải thảm cuối đường
Giọt tím đu tà áo khẽ
Mỹ miều mặt nước soi gương

Với tay đếm từng sợi bạc
Tiếc chi màu tóc ngày xanh
Đảo mắt tìm mình ngơ ngác
Chờ con gió hạ dỗ dành…

Đôi bờ cách ngăn mai trúc
Chậm chân lỡ chuyến đò tình
Trông nửa vành trăng nhói ngực
Điêu tàn nửa giấc phiêu linh…

Ước ta chỉ là hoa cỏ
Quên mau ảo ảnh hoài mơ
Cứu đôi trái tim vàng võ
Nhớ người, người nhớ ngẩn ngơ

Nâng niu đến từng khoảnh khắc
Dẫu là khoảng trống mộng thường
Bỗng đâu hơi cay khoé mắt
Đổ cho hạt bụi nào vương…


Lan Phương