Miền xa – Quang Nguyễn

MIỀN XA 

Anh sẽ nhớ một phương trời cách biệt 
Lần gặp em viết trao bài thơ đầu 
Rồi em đi trong những lần anh tiếc 
Mắt ướm lệ , đượm sầu mấy canh thâu 
Vùng kỉ niệm in hằn chốn đường cũ 
Bao hè sang ngậm đắng tiếng ve sầu 
Anh vẫn nhớ bàn tay chiều thứ bảy 
Mưa giăng lối ngút ngàn dãy đường phong 
Đôi tay ấy xa xăm ngày không lại 
Dư âm buồn đọng suốt một đời trai 
Rồi năm tháng con đường đã thay lá 
Bốn mùa sang , anh vẫn đứng chờ em .
Quang Nguyễn

Để lại một bình luận