Trắc trở anh ơi – một cuộc tình ,
Chỉ vì xa cách…bởi chiến chinh…
Anh vào quân ngũ em ở lại…
Biết đến khi nao …mới hòa bình ???
*
Chẳng biết rằng anh có về không…
Mà chờ…mà đợi…nhớ với mong…
Bao trai ra trận không về nữa…
Thương lắm chị em khóc đợi chồng …
*
Anh đi gánh vác việc non sông,
Ngày tháng chăm lo chốn ruộng đồng,
Tuổi xuân mòn mỏi em chờ đợi,
Thương bố mẹ già tựa cửa trông .
*
Thật quá là may anh trở về,
Dù chẳng tròn trịa …thủa anh đi…
Dính đạn bom thù …anh thương tật…
Tình còn nguyên vẹn chẳng chuyển di .
*
Anh đã về rồi …thỏa chờ mong,
Phổ thông…đại học em đã xong,
Bây giờ em đã thành cô giáo ,
Chỉ thiếu chút thôi …một tấm chồng .
*
Anh ngại rằng mình chẳng xứng đôi,
Thấy người dòm ngó…kẻ chê bôi…
Rồi anh quyết trí vào đại học …
Phấn đấu gian nan …xứng với đời .
*
Thế rồi anh cũng đã ngỏ lời ,
Em mừng…em chỉ đợi anh thôi !
Ối người cưa cẩm nhưng em chỉ :
Mãi mãi yêu anh …trọn cuộc đời …
Hè 1980 – Thơ viết sau ngày cưới