Đôi mắt em lặng buồn
Nhìn thôi, về chẳng nói
Tình đôi ta vời vợi
Có nói cũng không cùng.
Rồi nữa, một mùa đông
Gió bên thềm thổi mãi
Qua rồi mùa ân ái
Đàn Sếu đã sang sông
Em ngồi bên song cửa
Anh đứng dựa tường hoa
Nhìn nhau mà lệ ứa
Mỗi ngày mỗi cách xa…
Để mặc anh đau khổ
Ái ân, giờ, tận số
Khép chặt đôi cánh song
Khép cả một tấm lòng.
Nguyễn Văn Vui