MƯỢN !
Anh cho em mượn bờ vai
Một vòng tay ấm nhiều ngày, được không?
Mượn thêm một ít gió đông
Để em quên hết chuyện lòng hôm xưa
Mượn trời một chút nắng mưa
Ông tơ một mối duyên thừa trăm năm
Mượn thêm một ánh trăng rằm
Cho em thao thức, đêm nằm nhớ ai!
Trả anh một mớ trầu cay
Một buồng cau thắm cột dây tơ hồng
Trả anh hai tiếng: vợ chồng
Đêm xuân hai đứa một phòng, chung chăn
Trả thêm hai đứa con ngoan
Trả luôn hiếu nghĩa họ hàng gần xa
Tặng anh tim nhỏ làm quà
Chúng mình hai đứa một nhà, chịu không ?
THANH VÂN