Dấu chấm – Thanh Vân

Em viết cho anh lá thư tình bằng dấu hỏi :
Anh có còn yêu em nữa hay không ?
Đốt cháy thư xanh, trả lại những đau lòng
Đời bỗng chốc trượt dài như dấu ngã

Tình thành dấu chia, chia nhiều nên nhỏ qúa
Còn lại chỉ bằng dấu bé của thời gian
Dấu trừ gạch ngang xóa đi những vội vàng
Sao dấu phẩy muốn kéo dài thêm nữa! Xem thêm →

Mượn Thanh Vân

MƯỢN !
Anh cho em mượn bờ vai
Một vòng tay ấm nhiều ngày, được không?
Mượn thêm một ít gió đông
Để em quên hết chuyện lòng hôm xưa
Mượn trời một chút nắng mưa
Ông tơ một mối duyên thừa trăm năm
Mượn thêm một ánh trăng rằm
Cho em thao thức, đêm nằm nhớ ai!
Trả anh một mớ trầu cay
Một buồng cau thắm cột dây tơ hồng
Trả anh hai tiếng: vợ chồng
Đêm xuân hai đứa một phòng, chung chăn
Trả thêm hai đứa con ngoan
Trả luôn hiếu nghĩa họ hàng gần xa
Tặng anh tim nhỏ làm quà
Chúng mình hai đứa một nhà, chịu không ?
THANH VÂN 

Xin lỗi mẹ

XIN LỖI MẸ !

Con mải miết với bao điều được mất
Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu
Có thời gian tâm sự với người yêu
Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ
Mẹ của con giờ đã không còn trẻ
Dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân
Con bệnh, mẹ đau, con khỏe, mẹ vui mừng
Con sống quá nhỏ nhen và ích kỉ

Xem thêm →

Nói với anh

NÓI VỚI ANH !

Em giấu nỗi buồn vào tận đáy tim
Hư hao bỗng tìm về trong ánh mắt
Mùa xuân đến mà nghe hồn lạnh ngắt
Băng giá nào còn vướng buổi tàn đông
Em nhớ anh nhiều, anh biết không?
Ai có đợi ai bên con đường mang tên: cách trở
Bước sang ngang sau yêu thương lầm lỡ
Ai vô tình nên xé nát tim côi!
Câm nín để nhìn thiên hạ có đôi
Hoảng hốt khi biết mình mất nhau mãi mãi
Tim lạnh giá chợt bừng lên như lửa cháy
Cháy tan hoang, còn lại đống tro tàn
Cố giấu tình vào giọt nắng chứa chan
Mưa rơi mãi, rơi hoài trên mi mắt
Tình như sao băng, lóe lên rồi vụt tắt
Nghe thẩn thờ khi chậm mất một giây
Mang vết tình sầu đem gửi gió mây
Mây lặng lẽ tìm em rồi trả lại
Em ra chợ đời, rao bán nỗi buồn ngang trái
Đừng dại khờ mua lấy, nhớ nghe anh!
THANH VÂN

Chồng ơi – Thanh Vân

Vợ của chồng nhan sắc chẳng kém ai
Không trang điểm, chồng lại chê vợ xấu
Đi với vợ mà khen chân dài, người mẫu
Vợ giận rồi, thi hoa hậu, chồng nghen!
Từ dạo có chồng, vợ chẳng thích đua chen
Lo tiết kiệm, ít mua quần áo đẹp
Một năm chỉ vài ba đôi giày, dép
Phấn son nhiều tốn kém, hại làn da
Vợ lo làm, trả hiếu với mẹ cha
Nội ngoại bên chồng, bà con hai họ
Vợ trân trọng và biết ơn điều đó
Vì có ông bà, cha mẹ mới có ta!
Không mô-đen, chồng lại bảo vợ già
Trang điểm ra đường, thiên hạ nhìn rồi ngắm
Vợ biết tính chồng cũng ghen nhiều lắm
Nhưng giận rồi nên trang điểm mãi thôi
Sửa soạn áo quần, tô thắm làn môi
Chồng đừng trách, cũng đừng lo, chồng nhé !
Vợ của chồng không như là đứa trẻ
Vẫn yêu chồng, yêu có mỗi chồng thôi.
Thanh Vân

Giáng Sinh Về Nghe Lạnh Lắm Anh Ơi

Giáng Sinh Về Nghe Lạnh Lắm Anh Ơi

Ngồi trước biển, em thấy mình bé nhỏ
Sóng vỗ về mơn trớn gót chân em
Biển muôn đời ngân khúc hát dịu êm
Gió dịu dàng trao nụ hôn say đắm
Em đã biết anh yêu em nhiều lắm
Sao lặng im, không nói một lời nào
Em mỉm cười nhìn ánh mắt anh trao
Đôi mắt ấy biết hờn ghen, thương nhớ
Tình câm nín mà đẹp như hơi thở
Nửa đời người anh chỉ biết cho đi
Nói đi anh, em sẽ mãi khắc ghi:
Yêu em lắm, yêu rất nhiều như thế!
Đã lâu rồi em chẳng bao giờ kể
Chuyện tình yêu chung thủy tuổi hai mươi
Giáng sinh về nghe lạnh lắm, anh ơi!
Ôm em nhé! em đang cần hơi ấm!
Thanh Vân 
( Vì ko rõ tiêu đề bài thơ là gì nên mình chỉ lấy một câu làm tiêu đề )

Thơ tình nếu

NẾU !
Nếu một ngày em là người tàn phế
Nhan sắc kia vì thế cũng rã rời
Anh có còn cất tiếng: dấu yêu ơi !
Hay ngoảnh mặt làm ngơ rồi quay bước
Nếu một ngày em không còn như trước
Không dịu dàng thủ thỉ chuyện trần ai
Lặng lẽ ngồi, nghe mắt ướt, mi cay
Em chạy trốn giữa hai miền sáng tối
Anh sẽ là người ra đi rất vội
Hay vẫn còn kiên nhẫn với thời gian?
Dìu bước em đi trên quãng đường làng
Đừng thế nhé! em không cần thương hại
Em vẫn giữ một nụ cười sáng mãi
Chuyện vui buồn ai cũng phải đi qua
Gửi tặng anh con tim ấm làm quà
Xua băng giá khi đông về gõ cửa
Dẫu cuộc đời đắng cay nhiều hơn nữa
Em vui lòng chấp nhận chuyện ngày mai
Mạnh mẽ lên, bôi xóa những u hoài
Em sẽ sống vì tương lai tươi sáng.
Thanh Vân

Gõ cửa trái tim

GÕ CỬA TRÁI TIM!
Em nhìn kìa, chim muông cũng có đôi
Sao chúng mình vẫn đi về lặng lẽ
Hay em thử làm người yêu anh nhé !
Để được xem đời sống với muôn màu
Em lớn rồi, đừng ở đó làm cao
Bạn bè em đã con bồng, con bế
Em cứ một mình nhởn nhơ như thế
Lúc tuổi già ai chăm sóc, em ơi !
Anh hiểu tình yêu không phải trò chơi
Nhưng lại bảo em: chúng mình yêu thử
Em cũng muốn mở lòng mình lắm chứ
Thấy sợ rồi, những mất mát hư hao
Tình vỡ tan, con tim lại nát nhàu
Lý trí bảo: tim ơi! đừng yêu nữa
Trái tim cứng đầu, bỗng mở toang cánh cửa
Đón anh vào, can đảm nếm thương đau
Nếu một ngày ta chợt muốn xa nhau
Xin gom những niềm vui để cùng nhau cố gắng
Cả đời người, mấy ai là người may mắn
Yêu một lần, hạnh phúc đến trăm năm
Thanh Vân

Lạy anh, em đi lấy chồng

LẠY ANH, EM ĐI LẤY CHỒNG

Thưở xưa mình hẹn ước cùng nhau
Đợi mai sau kết thành duyên giai ngẫu
Em hạnh phúc bên cạnh người yêu dấu
Anh thay lòng, em nuốt lệ vào tim
Biết bao ngày trên những chuyến xe đêm
Em tìm anh vẫn bặt vô âm tín
Lệ tràn mi, cố dặn lòng câm nín
Khi anh cho người báo tử đến tìm em
Em lạnh lùng, thao thức giữa đêm
Anh đã chết, hay tình xưa đã hết
Đợi anh với những năm dài mỏi mệt
Hứa cùng anh mãi mãi chẳng thay lòng
Cúi lạy anh, em cất bước theo chồng
Thắp nén hương cho anh lần sau cuối
Em đã biết anh đường đời dong ruổi
Đang say sưa cùng những mối tình hờ
Kể từ đây em không thể đợi chờ
Cũng sẽ tin rằng anh không còn nữa
Tình nghĩa không còn, anh đã quên lời hứa
Buông tay rồi, không nặng nợ mà chi.
THANH VÂN
Top