Ngắm hoàng hôn

Tôi vẫn thường hay ngắm hoàng hôn
Nhìn cảnh chiều rơi thấy đượm buồn
Mặt trời chín đỏ như đốm lửa
Nhuộm tím không gian cả một vùng

Yêu lắm thời gian lúc ngừng trôi
Dõi mắt chân trời tận xa xôi
Chợt nghe hoang vắng miền tâm tưởng
Dạ khúc biệt ly thật ngậm ngùi

Có lẽ lòng tôi muốn được yên
Thả hồn bay bổng với thiên nhiên
Được nghe tiếng sáo chiều êm ả
Ngắm cánh diều bay lượn khắp miền

Tôi yêu kiếp sống đời du mục
Ôm đàn ca hát giữa đồng xanh
Nghêu ngao quên lãng tình nhân thế
Ngạo kẻ quan tham lắm bạo tàn

Tuy thế tôi tin có một ngày
Lúc tuổi hoàng hôn tóc màu mây
Biết đâu gặp gỡ người tri kỷ
Thiên lý dù xa vẫn đợi chờ…….

Ngọc Dung

Trả lời