Ngẫm !
Thu qua Đông đến Xuân tàn
Bao nhiêu lá rụng muôn vàn bước chân
Bồi hồi lòng bỗng bâng khuâng
Ngẫm về ngày tháng âm thầm đã qua
Cuộc đời lắm nỗi phong ba
Ta như hạt cát, bao la giữa trời
Sống sao trọn nghĩa ở đời
Lòng đừng ích kỷ, khiến người khóc than
Chuyện đời vay trả rõ ràng
Đừng để nước mắt muộn màng lăn rơi
Giữ mình lý trí thảnh thơi
Ngày về cát bụi buông xuôi nhẹ lòng!
31.12.2013 MPD (Thùy Trang)