Thơ hay tâm trạng bên ly cà phê giữa đất Sài Gòn

Tổng hợp những bài thơ viết lên tâm trạng của 1 người khi ngồi uống cà phê giữa thành phố Sài Gòn đầy náo nhiệt. Những bài thơ rất hay bên ly cà phê!

 

Thơ hay tâm trạng bên ly cà phê giữa đất Sài Gòn

BÀI THƠ: SÀI GÒN & CÀ PHÊ BUỔI SÁNG

Tác giả: Bích Sudang

Đượm chút nồng nàn trên môi

Vị đắng dâng êm bồi hồi

Cà phê Sài Gòn buổi sáng

Mang hương ngây ngất lòng tôi

Giọt nâu hiền hoà biết mấy

Ai chờ ai đợi từng giây

Nhẹ nhàng nỗi niềm len lỏi

Lại viết tình thơ thả bay

Nắng Chào con phố ban mai

Tiếng nói chung quanh trỗi dài

Trầm im góc đời bé nhỏ

Nhặt giấc mơ ngoan lắng cài

Gom góp chuỗi ngày mới mẻ

Giữ tháng năm yêu đợi chờ

Khẽ gọi đừng quên anh nhé

Bởi trái tim tôi dại khờ.

BÀI THƠ: TRẦM TƯ

Tác giả: Batbinh Ho

Giữa nhộn nhịp sao hồn quạnh vắng ?

Nhấp cà phê nghe đắng bờ môi

Hỡi người có nhớ về tôi

Dấu iu kỉ niệm xa xôi phương nào ?!

Sài Gòn phố ồn ào náo nhiệt

Phiến tỳnh xưa biền biệt sơn khê

Nửa đời hoang hoải u mê

Giờ phơi chữ mộng tái tê riêng mình !

Bóng khắc khoải chờ hình trở lại

Cõi lòng thêm quằn quại cuồng si

Phải chi đừng nói từ ly

Trái tim đâu vỡ rèm mi đâu sầu

Uống cạn hết nát nhầu trong cốc

Hất niềm đau lăn lốc vào thơ

Một mình bấu nỗi bơ vơ

Trầm tư mắt thả ngẩn ngơ ra đường.

BÀI THƠ: SÀI GÒN PHỐ CHIỀU NAY

Tác giả: Batbinh HO

Sài Gòn phố chiều nay hồn lẻ bóng

Thả gót buồn giữa cuộc sống phồn hoa

Nhìn lại ta , đã thật sự quá già !

Năm mươi mốt , đâu phải là tuổi trẻ !

Sài Gòn phố chiều nay hồn lặng lẽ

Góc quán kia nơi hai kẻ chờ nhau

Những đón đưa của hò hẹn thuở nào

Ôi kỷ niệm ! Đang dâng trào đáy dạ

Sài Gòn phố chiều nay sao xa lạ

Ngắm đường xe , ngắm thiên hạ đông vui

Nhấp cà phê trong chát đắng ngậm ngùi

Mong ai níu thời gian lùi trở lại

Sài Gòn phố chiều nay : miền thực tại

Nốc rượu nồng như điên dại cuồng ngông

Nhớ về em mà tan nát cõi lòng

Thầm khấn nguyện ngày xưa vòng trở lại…

BÀI THƠ: CÀ PHÊ CHIỀU THỨ 7

Tác giả: Dũng Bùi Trần

Lấm bụi đường trên những nẻo không em

Bước khập khễnh mà bóng hình xa vắng

Chợt bàn chân vô tình khuyên đứng lặng

Người xa rồi chỉ còn thoáng miên man

Tưởng bình yên trong bão tố trần gian

Nên vừa gặp đã đem tình trao vội

Đâu hiểu rằng đời nhuốm màu gian dối

Biến yêu thương nhẹ tựa sợi tơ mành.

Ta ngỡ rằng khoảng trời ấy màu xanh

Xanh mây nắng,thảo nguyên đồng xanh gió

Xanh dòng sông uốn quanh triền đê cỏ

Đượm câu hò ơ..!! xanh ngát lũy tre.

Em nói rằng: Yêu chẳng phải hẹn thề

Bên nhau rồi sẽ chẳng cần ai nữa

Nào ngờ đâu trái tim nhiều ngăn chứa

Bóng hình tôi không chỗ chứa trong em

Lúc mới quen,người trao phút êm đềm

Lời dịu dàng như mây chiều dịu mát

Để một ngày tôi biết đời nắng nhạt

Bởi nụ hôn luôn khao khát : Dối lừa.

Người theo người,thu vẫn nắng như xưa

Chỉ lòng ta thêm nỗi buồn man mác

Vẫn hiểu duyên gửi nhầm nên lưu lạc

Tóc phai màu, ánh mắt khuất yêu thương.

Ta ngồi đây – Cà phê đắng – Không đường.

BÀI THƠ: LY CÀ PHÊ ĐẮNG

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Mùa đông gió lạnh đìu hiu

Một mình ngồi nơi quán nhỏ

Trong lòng chợt thấy cô liêu

Nhìn dòng người đi trên phố

Dáng ai đang bước liêu xiêu

Tóc dài vương bay trong gió

Ly cà phê nhỏ giọt đều

Lòng anh nhớ về em đó

Một thời mình đã từng yêu

Không biết giờ em có nhớ

Quán cà phê những buổi chiều

Kề bên nghe từng hơi thở

Hai đứa thương nhau thật nhiều

Nụ hôn bờ môi thắm đỏ

Em dễ thương lại yêu kiều

Lời yêu em anh đã ngỏ

Tình ta như một cánh diều

Bay vi vu trên đồng cỏ

Tình đầu cất cánh phiêu diêu

Ngờ đâu giờ đây dang dở

Xin em hãy nhớ một điều

Khi tình đôi ta trắc trở

Anh thương em biết bao nhiêu

Mong kiếp sau mình gắn bó.

BÀI THƠ: CÀ PHÊ MƯA

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Một mình một bóng một cà phê

Quán vắng đêm mưa giăng lối về

Giọt mưa bong bóng rơi chìm nổi

Chờ cho mưa tạnh lạnh mỏi mê.

Từng giọt cà phê chầm chậm rơi

Đắng tận bờ môi đắng tận lòng

Riêng một góc nhỏ em trơ trọi

Mưa bay ngoài trời em chơi vơi.

Tiếng nhạc đêm mưa buồn ảo não

Hai vì sao lạc tiễn người đi

Kể chuyện đêm mưa áo ướt nhàu

Tàu đêm năm cũ có nhớ nhau.

Hớp ngụm cà phê đọng bờ môi

Lạnh lẽo bên tôi một chỗ ngồi

Khuấy đều cho đắng như tan chảy

Thấm thía cà phê đêm mưa rơi.

Nguồn:https://kyuc.net/tho-hay-tam-trang-ben-ly-ca-phe-giua-dat-sai-gon