Người tôi yêu

Người của tôi thương có tóc dài

Mái tóc đen huyền phủ bờ vai
Tuổi độ xuân xanh tròn mười bảy
Đôi mắt nhung tròn ngỡ mắt nai
Nàng thường hay buông tiếng thở dài
Trông về xa thẳm như nhớ ai
Thương cha, nhớ Mẹ, bạn bè cũ
Bặt vô âm tín đã lâu ngày?
Em thường đi “shop nighty nine”
Áo quần mua sắm “Second” tay
“Chìu nàng” nên tôi đâu dám cãi
Sợ nàng “phật ý” sẽ nói nhây
Thế nhưng nói đến chuyện bạc bài
Nàng không hề tiếc, chơi thẳng tay
Tiền túi, nhà băng, đều ráo cạn
Bây giờ hai đứa phải ăn mày

Trả lời