NHẶT HỒN THU
Em nhặt nhạnh chút hồn thu rơi vãi
Kẻo mai đây đông lạnh lẽo tràn về
Làn gió mùa mang hơi lạnh ủ ê
Làm cóng cả đam mê chiều băng giá
Chút hồn thu vương nên vàng sắc lá
Nắng hanh hao sóng nghiêng ngả hồ xanh
Lá vàng rơi xào xạc gót chân anh
Cây bàng già xòe cành soi bóng nước
Chút thu vương em cúi mình nhặt được
Là nỗi niềm ao ước lẫn chờ trông
Cho ngày mai trời sẽ ửng sắc hồng
Ta cùng bước trên cánh đồng hoa trái
Cả mùa thu theo lá vàng dàn trải
Cho lòng em hoang hoải những ngẩn ngơ
Gói ân tình vào trong mấy vần thơ
Chiều đơn lẻ vẩn vơ tìm bóng nắng
Em tha thướt tà áo dài mầu trắng
Giữa chiều buồn …..
Im ắng….
Nhặt hồn thu !
Hồng Giang.