Tổng hợp những câu nói hay và bất hủ về tình yêu trong phim ảnh, tiểu thuyết và Facebook cá nhân của nhiều người. Hy vọng sẽ mang lại nhiều cảm xúc và sự đồng cảm từ phía các bạn.
Đời mệt mỏi quá, ai cũng đang cố gắng sống cho trọn vẹn trước khi những thứ bất an đổ ập đến mình. Vậy mà có tình yêu là mãi chưa trọn vẹn.
{ Đường hai ngả, người thương thành lạ – Anh Khang }
Vì là người coi trọng quá khứ hơn bất kì ai, nên tôi nhận ra bản thân còn mang quá nhiều vương vấn cho những nuối tiếc của một thời tuổi trẻ, cho một thời vụng dại và hồn nhiên.
[ Written by Mọt Mỹ ]
“Chúng ta yêu một người, rốt cuộc là vì lẽ gì? Vì người ấy có vẻ đáng thương, vì một nụ cười, vì một lời nói, một sự việc? Hay đơn giản chỉ vì đó là chính người ấy, không phải một ai khác?”
{Hải thượng phồn hoa – Phỉ Ngã Tư Tồn}
Người như một dấu chấm nằm ngổn ngang trong mọi mối quan hệ ngăn cách ta và bao người con trai khác. Ta chẳng thể vượt qua hay vạch ra một giới hạn khác cho mình, vì kẻ chiếm lĩnh lấy trái tim ta chính là giới hạn của ta.
[ Written by Mọt Mỹ ]
Anh có biết là ký ức khứu giác là loại ký ức duy nhất không bao giờ phai tàn không? Khuôn mặt của những người ta yêu thương nhất rồi cũng nhòa dần theo thời gian, những giọng nói cũng phai mờ, nhưng mùi hương thì không bao giờ.
{ Chuyến du hành kỳ lạ của ngài Daldry – Marc Levy }
Quá ư thông minh chưa hẳn đã tốt. Khi bi kịch xảy đến, người thông minh sẽ cảm thấy vô cùng tồi tệ và không thể chấp nhận hiện thực, thậm chí không thể chịu đựng nổi. Người bình thường có thể xem nhẹ hoặc bỏ qua để tiếp tục sống, nhưng họ thì không.Họ dễ trở nên mất phương hướng và hóa điên dại và cuộc đời họ vì thế sẽ chỉ toàn thảm kịch.
Đó là bi kịch của những người thông minh.
{ Đức Phật và nàng – Chương Xuân Di }
Tình yêu giống như tuyết vậy rất đẹp nhưng rất nhanh tan.
Tình bạn thì không vậy.Tình bạn giống như đất có thể giúp cây cối phát triển trở thành một cây to, trở thành cả rừng cây trải qua mấy trăm năm, mấy ngàn năm, tồn tại không đổ.
{ Phim: Bao la vùng trời 2 – 《冲上云霄II》Triumph In The Skies II }
Người ta đi khắp thế gian để kiếm tìm hạnh phúc… Nào biết rằng, khoảng khắc bàn tay ấm áp của người nắm lấy tay ta, kỳ thực đã là thời khắc hạnh phúc nhất rồi…
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Chúng ta đến với nhau và tưởng rằng định mệnh sẽ cho chúng ta được ở bên nhau, nhưng chúng ta đâu có ngờ, chính từ giây phút gặp gỡ ấy, định mệnh đã âm thầm lên kế hoạch cho ngày ta rời xa….
[ Written by Mốc ]
Đôi khi, yêu chỉ trong một khắc, lại ràng buộc nhau trong day dứt cả đời. Chính là, buông tay không nỡ, quên đi chẳng đành…
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Có những lỗi lầm, không phải vì vô tâm, mà bởi quá để tâm.
{ Vượt qua lôi trì – Diệp Lạc Vô Tâm }
Vì thời gian yêu nhau quá dài thì tình cảm cũng biến đổi. Muốn không thay đổi chỉ có cách giữ thời gian ngừng trôi.
{ Tập truyện ngắn: Tháng Tám Còn Mãi – An Ni Bảo Bối }
Cái gì đúng và cái gì không? Thật khó để phân định giữa thế giới loạn lạc này. Làm sao ta có thể sống theo cách của người khác?
Nếu bạn định tuân theo người khác, hãy quên đi, nếu không bạn chỉ là một con rối rỗng tuếch. Người quyết định phải là chính bạn thôi.
Tôi sẽ tuân theo những quy tắc của riêng tôi. Đằng nào rồi mọi thứ cũng trở về tro bụi. Cứ đốt đi!
{ Gintoki – Manga: Gintama }
Nếu là cô gái mà anh thích.
Vậy anh đừng quan tâm trong lòng người khác nghĩ như thế nào. Mà hãy bảo vệ cô gái đó theo cách của anh.
{ Do Min Joon – Phim: Vì Sao Đưa anh Đến }
Ba nói rằng sẽ có vài kỷ niệm mà một ngày nào đó ta quên đi, vì những kỷ niệm đó chỉ là chuyện nhỏ nhặt, không quan trọng. Nhưng anh biết không, những chuyện nhỏ nhặt như vậy mới nói cho ta biết ta đã từng là ai.
{ Phim: Full House Thai Version }
Cảm thông cũng là một cách nghe. Trái tim có lỗ tai của nó, bạn tin không?
{ Tôi là Bêtô – Nguyễn Nhật Ánh }
Khi biết ai đó vì muốn có được ta mà trở nên giả dối thì ngoài đáng giận ta chỉ còn thấy người thật đáng thương.
[ Written by Mọt Mỹ ]
Mọi con đường trên thế gian này đều có thể bị khuất lấp đi, chỉ có một lối đi là sẽ luôn thênh thang đón ta trở lại : Đường về nhà.
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Trong sâu thẳm mỗi chúng ta dường như luôn khát khao sẽ có ai đó đến bên, chân thành nhìn vào ta mà nói rằng: “Hãy sống thật bình thản, đừng quá lo, đừng cả nghĩ, cũng đừng liều mạng mà tranh đoạt. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, hai chúng ta cùng đi, cũng sẽ từ nơi đó cùng trở về. Nhắm mắt lại, khi mở ra sẽ tốt hết thôi.”
Giá có ai đó nhắc ta đi chậm, ta đã chẳng ngơ ngẩn bởi lạc đường…
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Anh quả thực rất tốt, nhưng anh không yêu tôi. Vì thế sự tốt đẹp của anh trở nên tàn nhẫn.
Tôi quả thực rất yêu anh, nhưng anh không yêu tôi. Vì thế tình yêu tôi trân trọng hóa ra rẻ mạt.
[ Sưu Tầm ]
Making the decision to have a child – it’s momentuos. It is to decide forever to have your heart go walking around outside your body.
Quyết định có con là một quyết định trọng yếu. Đó là quyết định có để trái tim mình lang thang bên ngoài cơ thể vĩnh viễn hay không.
{ 102 tâm tình Mẹ & Con – Nhiều tác giả }
Có những người, bạn chỉ nhớ thương rồi… để đấy. Bởi ngay cả việc đau khổ vì họ cũng không được phép. Cuộc sống luôn có nhiều những mối nợ không duyên.
{ Thương Nhau Để Đó – Hamlet Trương & Iris Cao }
Trong tình yêu, có hai loại. Loại thứ nhất là một câu chuyện cổ tích. Loại thứ hai là một bài học.
[ Taylor Swift ]
Có thể chia tay rồi làm bạn, hoặc là yêu chưa đủ sâu, hoặc là quá yêu đến mức tình bạn chỉ là cái cớ để tiếp tục gặp gỡ.
[ Written by Dưa Hấu ]
Có những con người, níu kéo chúng ta là vì họ sợ hãi đánh mất ta, không muốn để ta rời bỏ họ.
Nhưng cũng có rất nhiều người khác, níu kéo ta ở lại, để rồi ta phải đưa mắt dõi theo họ rời đi, đến một lần ngoái đầu cũng không ngoảnh lại.
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Vào thời điểm bắt đầu, chúng ta đều biết, luôn luôn có một kết thúc.
{ Đáng tiếc không phải anh – Diệp Tử }
Tại một thời điểm nhất định, mọi thứ đột nhiên trở nên rõ ràng hơn, tôi là người đã nhận được rất nhiều tình yêu và sự cổ vũ trong cuộc đời mình, và tôi sẽ sống một cuộc sống với tất cả những hạnh phúc đó.
[ Shim Changmin ]
Yêu một người thì ra là như thế. Bạn có thể mất bất cứ thứ gì, nhưng riêng trái tim thì không thể.
{ Tsukushi Makino – Manga: Hana Yori Dango }
Đau khổ nhất, không phải yêu đơn phương một ai đó. Đau khổ nhất, chính là ở bên người mình yêu thương mà cư xử như không có gì.
Tình yêu, có lẽ không cần phải bắt nguồn từ những rung động bất ngờ của lần đầu gặp mặt. Tình yêu, đôi khi chỉ là những săn sóc nhỏ nhặt lúc ta ở bên nhau.
[ Written by JiJi ChoiKwon – viết tặng cho Ha InSoo/Goo YongHa/Moon JaeShin ]
Người đối tốt với ta bằng giả dối, kẻ đó sẽ chỉ dùng miệng lưỡi đánh lừa ta thôi. Còn người dùng chân tâm đối tốt với ta, họ nhất định sẽ dùng hành động chứng minh tất cả.
Tốt, là quan tâm ta từ những điều nho nhỏ hàng ngày, chứ không phải là một lời hứa trăng sao, hứa xong để đó.
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Cuộc đời chúng ta sẽ trải qua rất nhiều chuyện, không phải chuyện nào cũng như ý, nên đừng biến những thứ không như ý thành nỗi đau bất diệt.
[ Gào ]
Tình yêu có những lí lẽ không ai hiểu được, dù lí lẽ của nó thường dẫn đến rất nhiều nước mắt, nỗi đau và tổn thương…
{ Cướp anh từ tay định mệnh – Lengkeng’s story }
Trên đời này, có hai điều khiến con người ta trở nên thực sự đáng thương: một là khi đã quen phải làm bạn với cô đơn; và hai, là khi đối diện với đau thương, lại quên mất phải đau như thế nào.
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Cuộc sống không dừng lại, cô đơn cũng không thôi, cô đơn, cuộc sống , tình yêu luôn quay vòng. Tiền đề của sự cô đơn hẳn là tình yêu gọi là mãi mãi.
{ Đáng tiếc không phải anh – Diệp Tử }
Nếu như cuộc gặp gỡ rực rỡ, đã định trước chuyến ly tan quay người ra đi, bạn có hối hận vì đã từng có một lần như thế hay không? Nếu như sự nở rộ của sinh mệnh, là để đổi lấy sự quạnh quẽ của linh hồn, bạn có thể bình tĩnh hưởng thụ nỗi lạnh lẽo này không?
{ Năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên – Đi về cố hương – Bạch Lạc Mai, Lục Bích dịch }
Trên đời này có hai loại người, một loại sống đơn giản vui vẻ, không thích truy cứu chân tướng sự thật. Một loại khác luôn muốn nhìn thấu đáo sự việc, mặc dù hiện thực tàn khốc, cũng sẽ chịu nỗi đau một cách tỉnh táo..
{ Hôn nhân không tình yêu – Diệp Lạc Vô Tâm }
Có thể viết một lá thư dài, đã biết có thể viết những gì. Đã biết có thể viết cho ai, thật là hạnh phúc. Cô ngồi đối diện với hạnh phúc. Đã từ lâu, cô không biết mình có thể viết cho ai. Và trên thư có thể nói những gì.
{ Đảo Tường Vy – An Ni Bảo Bối }
Tình yêu chưa đến, những tháng ngày được vô tư, những đau khổ nhất là gì, là những bài kiểm tra và điểm số.
Nhìn lại quãng thời gian áp lực đó vẫn thấy chỉ là chuyện nhỏ.
{ Đáng tiếc không phải anh – Diệp Tử }
Bởi một quyết định luôn cần phải trả giá, nên một khi đã quyết định từ bỏ thứ gì đó, nghĩa là đã không còn cần nó nữa rồi. Cho dù có tự động quay lại thì, cũng coi như là, có-cũng-như-không vậy thôi.
[ Written By Dưa Hấu ]
Những ai chưa từng nếm trải mùi đời sẽ không hiểu người khác phải nhọc nhằn thế nào mới kiếm được miếng ăn.
{ Phim: Ugly Alert }
Đôi khi người ta nhầm lẫn giữa hai khái niệm sống thật với bản thân và hoàn thiện bản thân.
[ Written by Derwan Derwin ]
Mải đuổi theo một người, tôi đã quên mất thế giới của riêng mình, vì vậy, bất cứ khi nào tôi rời khỏi thế giới của người đó, tôi hoàn toàn bị lạc lõng.
{ Đáng tiếc không phải là anh – Diệp Tử }
Đa số phụ nữ chỉ nổi giận với người mà mình có cảm giác an toàn. Bởi vì trong tiềm thức họ nghĩ rằng do dù thế nào đi nữa thì đối phương cũng không rời bỏ họ mà đi. Cho nên bùng phát cơn giận dữ cũng chính là một sự ỷ lại…
[ Nguồn : Weibo – Dịch : Lam Lam ]
Có một lời hứa để trông ngóng, một lời hẹn để chờ đợi, hóa ra cũng là thứ bám víu hy vọng để người ta sống tốt đến một lúc nào đó. Cho nên đừng trách những người thất hứa quên hẹn với mình, vì dù sao cũng đã từng một thời, họ chính là động lực cho chúng ta hồ hởi sống và tin.
{ Đường hai ngả, người thương thành lạ – Anh Khang }
Bạn đã có cảm giác thế này bao giờ chưa? Đó là lúc bạn bỗng muốn đến một nơi nào đó hoàn toàn khác và trở thành một con người hoàn toàn khác.
{ Biên niên ký chim vặn dây cót – Haruki Murakami }
Nỗi đau khổ của người khác, giống như 1 vũng nước nhỏ. Nhìn thấy, biết đó, mà chẳng rõ nông sâu. Người ở trong ấy, chịu dày vò thế nào, vốn dĩ chẳng ai biết được.
{ Quân tử chi giao – Lam Lâm }
Lúc đang yêu chúng ta thiếu đi khoảng cách để làm ta tỉnh ngộ. Đến khi hết yêu rồi thì chúng ta lại thiếu đi sự dũng cảm để tự ngộ về những điều mình đã trải qua.
{ Cô đơn vào đời – Dịch Phấn Hàn }
Đứng trước nỗi buồn của một người con gái, tôi luôn luôn xốn xang và cảm thấy mình có lỗi trong chuyện đó, mặc dù nhiều khi nguyên do của nỗi buồn chẳng dính dáng gì đến tôi.
{ Mắt biếc – Nguyễn Nhật Ánh }
Nếu như có kiếp sau, chúng ta nguyện trở thành một đôi chuột nho nhỏ. Ngốc dại mà yêu nhau, ngơ ngác mà sống cùng, vụng về tựa vào nhau, một đời ngây đần cũng chỉ bên nhau. Nếu như mình bệnh rồi, ta sẽ ôm mình trong tay, giúp mình uống thuốc diệt chuột…
{ Này những phong hoa tuyết nguyệt – Công Tử Hoan Hỉ }
Tình yêu giống như một con chó. Khi ta đuổi thì nó chạy, khi ta chạy nó lại đuổi theo và khi ta đứng yên thì nó sủa.
{ Anh yêu em 1m45 ạ! – Dương Hàn Linh }
Từ tha thứ thì nói lên rất dễ dàng, nhưng lòng khoan dung tha thứ thì không dễ gì.
[ Pain – Naruto ]
Và cho đến những tháng ngày sau này mới nhận ra rằng. Điều ngọt ngào nhất và cũng khờ dại nhất khi yêu một người đàn ông thật lòng. Đó là luôn tìm cách biện minh cho mọi lỗi lầm của anh ta…
{ Tập truyện ngắn: Tình yêu là không ai muốn bỏ đi – Phan Ý Yên}
Cây cối vì dự trữ dinh dưỡng để vượt qua mùa đông rét lạnh, sẽ không chút do dự bỏ đi lá cây sống phụ thuộc vào nó, bởi vì lúc này lá cây với nó mà nói đã trở thành có cũng được mà không có cũng không sao, để lại còn lãng phí chất dinh dưỡng để nuôi nữa.
Nhưng hình như cây đã quên, trong mùa hè nóng bức nhất, chính những lá cây này đã cung cấp dinh dưỡng giúp nó chống chọi với nắng gắt của ánh mặt trời.
{ Y Sinh Thế Gia – Điệp Chi Linh }
Hai đường thẳng giao nhau còn chả bằng hai đường thẳng song song.
Hai đường thẳng song song còn có thể nhìn thấy nhau, mà hai đường thẳng giao nhau lại càng ngày càng xa. Hai đường thẳng kia, huy hoàng giao nhau, rộn ràng trôi qua nhau. Mà điểm tương giao, chỉ là một chấm nhỏ.
{ Đoản văn: Thế giới họ đang sống – 他們生活的世界. Tác giả: Tiểu Lệ – 小厉 }
Trái tim của những kẻ yêu đơn phương thường rất mạnh mẽ. Nhưng nó không phải là sắt đá đâu… Nó cũng biết đau đấy… Vậy nên, đừng một lần lại một lần khảm vào đó những vết thương. Nỗi đau không thể lành, thời gian chỉ làm trái tim thêm rỉ máu…
Nếu đã không thể đáp lại bằng tình yêu, hãy để trái tim ấy được yên bình…dù chỉ là trong hồi ức…
[ Written by Yusakumi Kudo ]
Đôi lúc, vì quá yêu. Mà con người ta mù quáng. Tin tưởng rằng: “Chỉ cần một tình yêu chân thành và sự cố gắng. Sẽ có thể thay đổi một con người hay níu kéo một mối quan hệ để cả hai trở nên tốt hơn..”
Nhưng, rốt cuộc thì người chân thành và cố gắng hơn, lại là người đau nhất.
[ lanvin’s blog ]
Con người từ lúc sinh ra đến lúc chết đi sẽ gặp khoảng 30 ngàn người. Trong số đó, 3 ngàn người là bạn bè và những người có quen biết trong trường học và công sở. Nhưng những người bạn có thể tâm sự về vấn đề riêng tư hơn chỉ có 300 người. Trong những cơ hội gặp gỡ đó, thậm chí tính cả lúc chúng ta chưa sinh ra, thì một cuộc gặp gỡ đặc biệt cũng đã được ông trời sắp đặt.
Nhưng sợi dây số phận nối bạn với con người duy nhất đó, không ai có thể nhìn thấy được. Tuy vậy sợi dây tơ hồng đã luồn vào ngón út của hai người, buộc chặt và gắn kết hai số phận lại với nhau. Vì vậy tôi tin rằng tôi luôn tin rằng nếu gặp được người đó thì chắc chắn tôi sẽ yêu anh ấy.
{ Phim 2008: Akai Ito (TV series) – Sợi tơ hồng }
Trái tim của một người con gái, thường thì sẽ không đau khổ vì những chuyện to lớn, mà đều bởi vì gặp phải những điều thất vọng nhỏ nhặt, rồi dần dần sẽ trở thành nỗi thương tâm.
[ Nguồn: weibo – Dịch: Hòa Hỏa ]
Tự dưng tôi thấy một nỗi sợ hãi lạ lùng khi chợt nhìn những người trẻ tuổi im lặng, như thể sự im lặng không dành cho họ. Những giây phút như vậy như có một lứa tuổi khác đang nằm bên dưới khuôn mặt đó, cử chỉ đó. Họ đang suy nghĩ điều gì? Chỉ còn năm nay, chúng tôi sẽ ra trường, mỗi người sẽ kiếm một thế giới riêng cho mình. Tức là chúng tôi sẽ làm những phép cộng. Tôi cộng cuộc sống vào đời tôi, một đời sống đầy thực thụ chứ không thơ mộng ở giảng đường. Đồng thời, tôi cũng làm những phép trừ…
… Những cuộc gặp gỡ cộng và trừ đã để lại trong tôi những nỗi buồn thực sự quay quắt…
{ Truyện ngắn: Mùa thu trên ngón tay – Nguyễn Ngọc Thuần }
Đời người như một sân khấu, bạn có thể là vai chính trong vở kịch này, nhưng cũng có thể là vai phụ trong vở kịch khác. Vậy, hãy xác định vai diễn của mình và hoàn thành tốt nó, bởi vì, dù thế nào đi nữa, sẽ luôn có vở kịch dành riêng cho chính bạn.
{ Phim: Tế Công }
Một ngày nào đó em sẽ hiểu, trên thế giới này, có một người hoàn toàn thuộc về em.
{ Kế hoạch mai mối – Mèo Lười Ngủ Ngày }
Đi sâu vào thế giới của người lớn, thật ra rất cô đơn. Sẽ thiên nhiều hơn về vị kỷ, còn những thứ trước kia, có lẽ cũng sẽ quên đi nhanh chóng. Là người lớn, cũng bớt sự điên cuồng, ngô ngố hơn thì phải? À, không điên cuồng, ngố nhưng lại theo một nghĩa khác. Tôi nghĩ, chắc khoảng ba mươi, ba mốt tuổi đầu chẳng còn ai đi bẻ trộm ngô để nướng giữa đồng vào đêm trăng sáng hay đuổi nhau huỳnh huỵch trên đường nữa đâu nhỉ? Nếu có, thì quả thật là điên cuồng rồi.
[ Câu truyện nhỏ về một thế giới nhỏ – C.B ]
Lượm lặt từ Internet