Thơ tình Chê em còn nhỏ

 Chê em còn nhỏ, anh chả thương
Em ghét anh ghê kẻ tầm thường
Em thèm ai nhớ, mong ai đến
Hờn dỗi một thời chuyện vấn vương

Em chẳng như anh, một ông già
Vô duyên thích bám riết người ta
Ừ, em giận đó , làm sao ha?
Cầm ve, cầm vuốt, tránh em xa!

Nếu em còn nhỏ, lỗi em sao?
Vì chú dại khờ mới thôn thao
Đi theo cô nhóc rồi ảo não
“Bố thí cho anh chút ngọt ngào”

Thơ tình Cho Anh

Gửi cho anh chút mây trời lãng đãng
Phố trên cao vàng ngát những đóa quỳ
Chiều cao nguyên nền trời xanh vời vợi
Chút sương mờ nhè nhẹ bóng người đi
Em bé nhỏ giữa đời xa lạ vậy
Trở về đây nghe phố gọi mùa lên
Hoa quỳ nở trên đồi xa ngút mắt
Ươm vàng trên những mơ ước không tên
Gửi cho anh chút tình như lá mới
Giữ cho ta những kỷ niệm hao gầy
Mưa nắng mãi nên đời chai sạn thế
Biết làm chi để giữ được mình đây?

CHO MỘT NGÀY XA

Em chẳng biết tình yêu đến từ đâu
Cũng chẳng biết từ khi nào con tim mình thổn thức
Anh chợt đến thỏa lòng em khao khát
Yêu và được yêu (!)

Con tim anh rộng lớn được bao nhiêu
Có đủ sức chứa hộ em những niềm tin, hy vọng?
Biết rằng nếu yêu anh
Biển đời em dậy sóng
Con thuyền tình yêu liệu có cập bến bờ…

Chưa đủ tự tin để gửi gắm ước mơ
Chưa đủ lớn khôn để sống bằng lý trí
Em nhỏ bé trước đời muôn ngả rẽ
Con đường nào em đến được với anh?

CHO MỘT NGƯỜI


Tiễn người ra cửa rồi
Tôi quay vào lặng lẽ
Chợt thấy mình cô đơn
Giữa ngỗn ngang bàn ghế


Khi người không yêu ta
Buồn đã thành một nhẽ
Khi ta không yêu người
Sao cũng buồn đến thế
Như đánh mất điều gì
Lòng bâng khuâng khó tả
Như thể mắc nợ ai
Món nợ không thể tả
Có lẽ ta thương người
Giờ này đang lủi thủi
Hay là ta thương ta
Từng chịu nhiều hắt hủi
Ngỡ chẵng có gì đâu
Mà sao thành rắc rối
Tất cả chỉ một lời
Nói hay là không nói?!

CÔ BÉ TÔI YÊU


Cô bé tôi yêu, thích ở nhà,
Ra vườn ve vuốt những cành hoa
Cùng tôi âu yếm chờ sao rụng,
Vào những đêm trăng sáng nhạt nhòa.

Cô bé tôi yêu, rất dịu dàng,
Tuy rằng đôi lúc thật ương ngang,
Tuy rằng đôi lúc hay hờn dỗi,
Tôi vẫn yêu hơn cả ngọc, vàng .

Cô bé tôi yêu ngoan lắm cơ,
Cô hiền, đôi lúc giống Ma-Sơ
Nhưng mà có lúc, thôi không nói,
Nói sợ cổ nghe, bị nhéo giờ .

Cô bé tôi yêu, rất ngọt ngào,
Mỗi lần cô lỡ nhéo tôi đau,
Lại bên thỏ thẻ :”Em xin lỗi,
Đau hở ? lại đây nựng chút nào”

Cô bé tôi yêu, chẳng thích đùa,
Một hôm, lỡ dại khổ tôi chưa,
Khen cô hàng xóm, nhà bên cạnh,
Một trận lôi đình, cả tháng mưa .

Cô bé tôi yêu, thích nói nhiều,
Suốt ngày, thảnh thót gọi “Anh yêu”
Líu lo như tiếng Hoàng Anh hót,
Tôi vẫn thèm nghe cả sáng chiều.

ĐÚNG NGHĨA TÌNH YÊU

Anh sợ rằng tình yêu ấy mong manh.
Và biết đâu chừng một ngày kia lại trở thành cổ tích.
Dẫu không muốn ở hai đầu khoảng cách.
Anh:”Vạnlý trường thành …xa mãi bến bờ em “
Chẳng thể nào em hiểu được cho anh.
Những nhớ nhung đợi chờ mòn mỏi.
Cả nỗi hoài nghi và niềm tin oà vỡ.
Chuyện của một người … Muôn thủa phải không em?
Anh muốn được yêu! Đơn giản chân thành.
Bằng mắt, bằng môi, bằng nồng nàn tay siết.
Đời sống tận cùng nào phải anh không biết.
Nhưng anh muốn chúng mình đúng nghĩa với tình yêu.

EM CÓ VỀ QUẢNG BÌNH VỚI ANH KHÔNG?

EM CÓ VỀ QUẢNG BÌNH VỚI ANH KHÔNG?
Em có về Quảng Bình với anh không?
Khi mùa xuân còn ngập ngừng ngoài ngõ
Đất miền trung đã qua mùa mưa gió
Nụ hoa vàng xoè nắng sóng bên sông
Em có về Quảng Bình với anh không?
Trong tháng Chạp nước sông Trà xanh lắm
Tuổi thơ anh bao lần chung tắm
Lá thuyền nưa còn trôi mãi giữa dòng.
Em nhớ về đừng nở để anh mong
Khi lang thang giữa phố phường Quảng Ngãi
Gặp kẹo gương thơm lừng môi con gái
Ngọt câu hò lơ đãng bến Tam Thương.
Em nhớ về hởi người thương
Bờ xe nước tạc thơi gian đó
Ai cắt cớ nói chi bao điều khó
Đá La Hà vẫn trỗi mọc còn kia.
Dẫu lòng ta không một chút cách chia
Anh hái tặng em đóa sen hồng Liên Chiểu
Và Quảng Ngãi khi em về sẽ hiểu
Cõi lòng anh là ngọn sóng sông Trà.

GHEN

GHEN

Cô nhân tình bé của tôi ơi!
Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cười
Những lúc có tôi, và mắt chỉ
Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.

Tôi muốn cô đừng nghĩ tới ai,
Đừng hôn dù thấy bó hoa tươi
Đừng ôm gối chiếc đêm nay ngủ,
Đừng tắm chiều nay biển lắm người.

Tôi muốn mùi thơm của nước hoa
Mà cô thường xức, chẳng bay xa
Chẳng làm ngây ngất người qua lại
Dẫu chỉ qua đường khách lại qua.

Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn quất bên cô.
Bằng không, tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào trong giấc mơ.

Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ
Đừng làm ẩm áo khách chưa quen
Chân tôi in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được giẫm lên.

Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi,
Thế nghĩa là yêu quá mất rồi,
Và nghĩa là cô và tất cả,
Cô, là tất cả của riêng tôi.

Lời cuối cho anh

Lời cuối cho anh
Anh nghĩ gì khi anh nói chia tay
Sao anh không hiểu cho trái tim người con gái
Chỉ biết yêu anh để giờ đây trống trải
Em biết làm gì khi phải thiếu vắng anh
Anh còn nhớ không bao kí ức mong manh
Những ngày mưa mình bên nhau trên phố
Nụ hôn đầu trao em đầy bỡ ngỡ
Tê buốt tim em khi tất cả qua rồi.
Anh có thấu chăng nước mắt em rơi
Đoạn đường em đi giờ đây lẻ bóng
Chỉ mình em vẫn bơ vơ lạc lõng
Những kỉ niệm xưa rất khó để lãng quên.
Anh có vui không khi người Con Gái ấy ở bên
Không phải là em như những ngày xưa ấy
Nỗi nhớ anh trào dâng trong nhức nhối
Em được gì khi em mãi mất anh.
Lời chia tay anh nói sao quá nhanh
Cũng vội vàng như anh đến với người Con Gái khác
Em dại khờ yêu anh không hối tiếc
Em thấy đau khi trao trọn trái tim mình.
Trong trái tim anh đã có một bóng hình
Thay thế em cùng anh bước tiếp
Em quặn thắt trong niềm đau da diết
Anh có biết đâu em yêu anh quá nhiều.
Xưa anh nói với em biết bao điều
Giờ thì anh gửi trọn tình yêu cho người khác
Anh vô tâm em thì quá ngốc nghếch
Thật thà trao anh những rung động đầu đời.
Anh có buồn khi biết em chơi vơi
Trong niềm nhớ chỉ dành cho anh mãi mãi?
Anh có thấy mưa buồn rơi trên lối cũ?
Có thấy em cô độc lối đi về?
Ngày không em anh có thấy não nề
Ngày không anh em cô đơn lạc bước
Em có thấy đâu tình yêu nào phía trước
Vẫn một tình yêu cho ai đó cháy trong tim?
Những ngọt ngào yêu thương anh nhớ hay đã quên?
Dòng tin nhắn cho em anh vô tình vội xoá
Có không anh một tình yêu là tất cả
Hay chỉ đến với em lúc yếu lòng?
Chỉ là em đang cố gắng cười anh biết không?
Để anh thấy không anh em vẫn sống tốt
Một tình yêu vẫn âm ỉ cháy dại dột
Dành cho người đã mãi mãi cách xa em.
Chiều nay mưa con phố vắng bóng em
Có đôi tình nhân bên nhau cùng sánh bước
Có phải anh không-những dấu chân quen thuộc
Tàn nhẫn xoá đi những kỉ niệm có em?
Con đường vẫn in đậm bước chân em
Chỉ có anh vô tình quên đi hết.
Thì anh cứ vui bên ai kia đầy hạnh phúc
Nhưng giữ lại cho em lối cũ của chúng mình.
Em vẫn cố quên đi một mối tình
Gắng bước tiếp con đường dài phía trước.
Không có anh chắc em vẫn sống được.
Đi qua một tình yêu- em sẽ lại sống cho riêng mình.

Tình Yêu Của Anh

Anh không hứa rằng yêu em suốt kiếp
Không thể cười khi thiếu vắng bóng em,
Anh cũng không thao thức cả một đêm
Không ăn uống chỉ vì em hờn giận.

Anh không thấy lòng mình như trống vắng
Như bầu trời không nắng lúc xa nhau,
Không cùng em đi suốt dưới mưa ngâu
Không lặng lẽ ầu sầu khi xa cách.

Anh không phải dạng người nhiều nước mắt
Không khóc vì lỡ đánh mất em đâu,
Anh cũng không tìm rượu để giải sầu
Không đi đến nơi nào cho dễ chịu.
Anh cũng biết tình yêu không êm dịu
Không thể như một điệu nhạc vần thơ,
Không lặng im bởi những phút mong chờ
Không hạnh phúc bởi những giờ giận dỗi.

Anh xin em xin hãy đừng bối rối
Cuộc tình anh không vẽ bởi màu đâu,
Anh yêu em ngay những phút ban đầu
Tuy giản dị nhưng dài lâu bền vững.

Top