Tôi lang thang khi hoàng hôn xuống
Trên bầu trời lấp lánh vạn vì sao
Bóng thân quen như vẩy tay chào
Cùng nhẹ bước theo tôi trong vô định
Bước chân đi mà không cần suy tính
Đi về đâu ? và định hướng phương nào?
Ngước lên trời muốn hỏi những vì sao
Xin chỉ lối đưa đường cho tôi nhé
Tôi với em cuộc tình hai lối rẽ
Như sao trời chỉ soi sáng đêm đen
Nhớ thương em anh trúc cạn nỗi niềm
Trong đêm tối với vì sao quen thuộc
Mãi miên man mà không dừng chân bước
Nghe tâm hồn trống trãi lạ làm sao
Đêm hôm nay như thổn thức tuôn trào
Từng kỷ niệm như hiện về trong thực tại
Giãng đường xưa anh vẫn cò nhớ mãi
Gỡi cho em những dòng chữ hẹn hò
Em cất vào trong đôi mắt âu lo
Nhìn quanh quất coi có ai trông thấy
Sau giờ học anh vẩn chờ em đấy
Trao lá thư , em chỉ khẻ mĩm cười
Đưa mắt nhìn và nói nhỏ với tôi
Chiều thứ bãy anh chờ em trước cỗng
Tôi đứng đây như người trong cõi mộng
Khẽ nhìn em khuất bóng dưới hiên nhà
Từng dãy nhà ký túc xá xa xa
Tôi quay gót trỡ về trong vui sướng
Ngồi trên xe mà lòng mừng vô tưỡng
Hẹn với em trong những buổi cuối tuần
Xuân , hạ , thu tàn , rồi lại tới đông
Theo năm tháng tôi càng yêu em mãi
Chia tay em vào mùa thu khắc khoãi
Trong đêm thâu tôi đau khổ nghẹn ngào
Trên tay cầm chiếc khăn trắng em trao
Mà khoé mắt rưng rưng đôi dòng lệ
” Chiếc khăn tay chĩ hồng thêu chặc “
” Nơi quê nhà em mãi đợi chờ anh “
Đọc dòng thơ tôi quặn thắc tim lòng
Em yêu hỡi ! Tình nồng anh vẩn vậy
Bao năm qua nơi phương trời hãi ngoại
Vẩn yêu em trong xa vắng đoạn trường
Sao em đành phãn bội lại lời thương
Trên khăn trắng em trao anh ngày đó
Tim lòng anh muôn đời xin đễ ngõ
Chờ đợi em trong suốt kiếp đau buồn
Bỡi kiếp nầy không trọn vẹn yêu đương
Xin thượng đế ban cho anh kiếp khác
Xẽ cùng em trọn đời hợp tác
Nối tơ tình đến vạn kiếp mai sao
Tình của anh như muôn lượn sóng dâng trào
Và vĩnh viễn yêu em như một hằng số
Đêm đã tan vầng thái dương vừa ló dạng
Xoá tan đi một đêm tối ưu buồn
Chiếc áo choàng đã ước đẫm mù sương
Tôi quay gót trỡ về nơi ẩn trú…