Xé không gian bay vút tận mây ngàn
Cho muôn loài không còn tiếng thở than
Những bài thơ tình yêu hay được sưu tầm và sáng tác, được tuyển chọn trên trang thobuon.com chúc các bạn vui vẻ
Xé không gian bay vút tận mây ngàn
Cho muôn loài không còn tiếng thở than
Có đôi khi chợt im lìm bất động
Nhìn lá vàng lác đác rụng vây quanh
Hồn phiêu lãng theo cánh chim bay bổng
Cuối chiều mây tan vỡ mộng xây thành
Rồi đôi khi lặng thầm trong bóng tối
Nghe ngoài trời mưa từng hạt rơi rơi
Gió thiên thu như vọng bao tiếng gọi
Hãy về đây yên nghỉ những phận đời
Có nhiều khi nửa đêm choàng tỉnh dậy
Chợt ta mơ một hơi ấm tình người
Ôi thương quá những tàn cây run rẩy
Nép vào nhau cơn giá lạnh chia vơi
Giờ soi gương bỗng nhìn ta rất lạ
Còn đâu rồi sắc xuân đã vội qua
Thời gian đang hằn vết dao sắc cứa
Vầng trán buồn ngàn nếp nhăn tình xưa
Đêm vào thu tim lòng nghe se lạnh
Trời phưong nam nghe tâm sự bỗng dâng tràn
Nhớ thương người trong nỗi khổ miên man
Tim đau nhói em yêu ơi ! có biết
Trong tha thiết anh mong em có biết
Hãy quay về chng bước bên anh nha
!
Mai sẽ về xé nát mấy trang thơ
Vặt vãnh đôi câu ngày xưa em thích
Lời không văn hoa như vần cổ tích
Nhưng ít nhiều gói ghém tấm tình ta
Mai sẽ về xoá nốt khúc tình ca
Thuở mặn nồng ta cùng hoà cung điệu
Tiếng đàn tôi, giọng hát em, huyền diệu
Âm ba thành nhịp nối của đôi tim
Mai sẽ về lật úp bức hình em
Cho nhớ nhung nhạt nhoà trên bụi phấn
Mong một ngày cõi lòng thôi vương vấn
Vết đau này rồi chắc cũng dần nguôi
Mai sẽ về quay ngược tấm gương soi
Tự dối mình không vì em tiều tụy
Vẫn thấy ngày mai còn điều thú vị
Cố vươn lên đi trọn khoảng đời thừa
Nếu có lúc em thấy mình hụt hẫng,
Trên dốc đời, dò bước lạ chông chênh,
Xin em nhớ đừng bao giờ nhìn lại,
Một đoạn đường em đã vội muốn quên.
Ta cất kỹ chút tà dương vô lự,
Chờ mai này thắp sáng lại hoàng hôn,
Xin đừng mang gió mưa về hiu quạnh,
Khơi lại trong ta những vết tình buồn.
Một nửa hồn say, nửa hồn vẫn tỉnh,
Ta giữa cuộc vui, ngất ngưỡng môi mềm,
Mà trong thâm sâu lòng đau nặng trĩu,
Tựa khối băng ngầm ép ngộp buồng tim.
Nên ta sợ lắm lời em như thật,
Len lỏi tâm tư gậm nhấm dần mòn,
Hãy để ta mang đôi điều hoài niệm,
Một thoáng ân tình vướng nợ đa đoan.
Em có viết ngàn câu thơ cũng vẫn là nổi nhớ
Khao khát – đam mê – cháy bỏng – ngọt ngào
Và tình em, vẫn dịu dàng hương gió
Đợi chờ anh trong chiều lá xôn xao !
Và thế rồi em đã gặp được anh
Chẳng phải trong mơ mà một điêù rất thực
Em đã biết làm thơ gởi theo niềm cảm xúc
Rất thẹn thùng ,e ấp tuổi yêu nhau
Cũng có thể anh không hiểu hết được đâu
Những ước mơ,những nụ hôn đâù vụng dại
Như hoa thơm vào đâù mùa em hái
Trao cho anh ..là mãi mãi ..Anh ơi!
Nếu một ngày như chiếc lá Thu rơi
Anh bỏ đi không một lời nhăn nhủ
Thì anh nhé ! Hãy nhớ về chốn cũ
Vẫn có em ..ôm nôi² nhớ đợi anh về
Tình yêu nào không có những đam mê
Em cũng thế ..không khác gì ai hết
Chỉ có khác ,em yêu anh với tình nồng tha thiết
Thật cuồng si,mãnh liệt đến không ngờ
Em mong muô’n một lần không phải chỉ trong thơ
Mà hiện thực ,anh hiện về trước mặt
Trong tình yêu có những điêù được ,mất
Để có anh …em chấp nhận mọi điêù !
Ai có thể tự mình lý giải được tình yêu
Là đong đếm ,để cho ,để nhận ?
Em chỉ biết tình em là chân thật
Chỉ trao anh …tất cả với tim nồng
Ở phương này anh có biết hay không ?
Đếm thời gian em mong ngày gặp gở
Ta sẽ bên nhau ,sẽ không rời nhau nửa
Hạnh phúc nào bằng …Có phải vậy không anh ?!
Không biết giờ này người bên ấy ra sao
Có còn yêu em như ngày đầu mới gặp
Hay chỉ bóng em hiện về trong thoáng chốc
Rồi vùn vụt bay đi như ảo giác mộng thường?
Đời ngăn mình hai đứa phải hai phương
Khoảng cách là những đại dương ,những vùng trời rộng lớn
Để đôi lúc ngay cả điều mơ ước
Được bên nhau…
cũng thấy khó vô cùng.
Không biết giờ này anh có biết hay không?
Em nhớ đến anh hơn những gì gọi nhớ
Từng đêm buồn chỉ mình em cùng gió
Thì thầm cho nhau nghe niềm rung cảm cho người
Em nhớ anh ! Chỉ biết nhớ vậy thôi !
Bởi khoảng cách bao la em làm sao đắp nổi?
Chỉ biết lặng im nghe tiếng lòng thầm gọi…
“Phải hoán đổi làm sao em mới được bên người? ”
Khoảng cách – Tình yêu – Nổi nhớ….chơi vơi !
Mời các bạn xem thêm: https://thobuon.com/tho-tinh/
Người về bỏ lại mình tôiBơ vơ cô quạnh giữa nơi đô thànhNgười về nắng ấm gió lànhMình tôi lặng lẽ giữa vành trăng thơ.
cô bé vô tư của ta ơi
đêm nay mười sáu trăng tròn rồi
nhành liễu có cong làm trăng khuyết
lời thương đừng nỡ để xa xôi
Em về đi, đừng nhìn lại phía sau
Anh sẽ đi, vừa đi vừa huýt sáo
Dẫu trái tim ngập tràn giông bão
Anh đã quen vui những lúc rất buồn…
Ai gọi ? Nghe như là tiếng em
Tôi vùng đứng dậy, chạy ra thềm
Im đường. Im gió. Im cây cỏ
Chỉ khổ lòng tôi không lặng im…
Dòng sông một bờ
Nguyễn Khắc Thạch
Có một dòng sông mang tên em
Dòng sông anh tự đặt
Xin mùa thu chiếc lá làm thuyền
Có một dòng sông trôi vào lãng quên
Nước trong như nước mắt
Điều chưa nói mà sao thấy mất
Có một dòng sông chỉ có một bờ
Phía bờ kia quay mặt
Dòng sông anh không qua được bao giờ…