Thơ buồn Niềm riêng

Có nỗi niềm riêng không nói nên lời
Ta thờ thẫn giữa dòng đời nghiệt ngã
Níu ngày qua , ôi tháng ngày êm ả
Thời gian ơi  sao ngươi quá vô tình !

Xót xa nhiều nên cứ mãi lặng thinh
Đêm hun hút ôm chính mình bật khóc
Bao dấu yêu , bẽ bàng trong phút chốc
Tan tác bay lơ lửng cuối chân trời

Mỗi đêm về nghe lạnh lắm tình ơi !
Lang thang mãi phố khuya buồn xa lạ
Thả bước chân nghe hồn mình rệu rã
Giọt đắng trào…..làm nghẹn cả buồng tim .

Phương Nghi

Trả lời