Phượng đã rợp trời thắp lửa anh ơi
Ve cũng đã gọi hè, với điệu sầu tha thiết
Con đường vẫn như xưa, sao bóng người mải miết
Phương trời nào, anh có biết hay không?
Em cũng chẳng còn là cô gái long nhong
Nhặt cánh phượng rơi, rồi dấu vào trong vở
Lòng muốn trao nhưng lời không dám ngỏ
Cứ ngập ngừng, rồi cứ thế hè qua
Mỗi khi hè về sao lòng bỗng thiết tha
Lại ngóng trông anh trong thẫn thờ khắc khoải
Lời nói hôm nào anh đi rồi trở lại
Nhưng bao mùa rồi mà đâu thấy anh đâu
Hay bởi tại vì đời muôn vạn nẻo sầu
Nên gặp nhau chỉ mà thương mà nhớ
Rồi cách xa cho tim ngàn mảnh vỡ
Để kiếp này trăn trở mãi thương đau
P/s: cảm tác bởi mùa hè đầy tiếng ve ngân và phượng hồng ngập lối
Chúc mọi người ngủ ngon nhé
(Ban Mai)