Xin trở lại ngày xưa

Em đã biết, tình ta không còn nữa.
Cà phê buồn, đang lạc giữa phố vui.
Quán hôm nay, nghe rộn rã tiếng cười.
Chỉ một người, đang gục bên bàn nhỏ.

Ly cà phê, niềm đam mê còn đó.
Nhưng chỗ ngồi, nay chỉ gió ngang qua.
Lời hôm nao, anh nói rất đậm đà.
Mà hôm nay, đã nhạt nhòa tan chảy.

Em đã biết, tình không còn nồng cháy.
Có bao giờ, trốn chạy được tình rơi?.
Ly cà phê, đang nhỏ giọt rã rời.
Đành làm bạn, với tim côi lạnh giá.
Em đã biết, tình người dưng nước lã.
Rất đậm đà, rồi tan giã hư vô.
Xin một lần, được trở lại ngày xưa.
Chỉ làm bạn, tình vừa… nhưng mãi mãi.

JANA