Anh có buồn ?

Anh có buồn
khi vắng bóng em không.
Có chờ trông như mùa đông mong nắng.
Mỗi bước đi có thấy lòng trĩu nặng.
Khi lối về trắng xóa màn sương.

Anh có buồn
khi nghĩ mất người thương.
Có thao thức trong đêm trường lạnh giá.
Có tìm em giữa dòng đời hối hả.
Có rộng lòng bỏ quá lỗi lầm không.

Anh có buồn
khi bão tố mưa giông.
Phủ trên vai mái tóc bồng bạc trắng.
Giọt châu rơi..đôi làn môi mặn đắng.
Có chạnh lòng, nhìn hoa nắng người ta.

Anh có buồn
có cảm thấy xót xa.
Khi thấy em…như bông hoa tàn héo.
Một tâm hồn…thơ ngây giờ lạnh lẽo.
Anh có buồn…khi muôn nẻo không em.

Anh có buồn
Khi tất cả chẳng còn quen
Anh có buồn?
Anh có buồn không?

JANA

Bộn bề tháng mười hai

Thế là đã tháng mười hai rồi nhỉ.
Bao bộn bề không phải chỉ nhớ thương.
Cơm áo gạo tiền kiếp sống tha hương.
Lại vội vã kiếm tìm đường…về Mẹ.

Mười hai tháng trong năm trôi lặng lẽ.
Hết vụ rồi thấy vắng vẻ nhiều hơn.
Ai cũng lo khiến giấc ngủ chập chờn.
Có thời gian đâu, mà hờn với trách.

Còn bao thứ chông gai và thử thách
Cuối năm về muốn quét sạch dở dang.
Anh còn nợ em tiếng pháo rộn ràng.
Và người lạ, thành họ hàng thân thiết.

Nhưng tạm gác vì còn đang mải miết.
365 ngày chẳng biết ở quê…
Liệu Mẹ Cha có mạnh khỏe…đề huề.
Hay là cứ, buồn lê thê mong ngóng.

Thời gian hỡi xin chạy đi nhanh chóng.
Để ưu phiền cánh cửa đóng tại đây.
Cho giấc mơ lại tỏa ngát hương đầy.
Như những ngày ta vui vầy bên Mẹ!.

JANA

Kỷ niệm nối những niềm mong

Đông về rồi đó anh ơi
Phương xa anh có nhớ nơi hẹn hò
Ngày đầu gặp gỡ mưa to
Bên nhau quên hết nỗi lo đường dài

Ướt đầm vai vẫn kề vai
Như hình với bóng miệt mài yêu thương
Xua tan giá lạnh đêm trường
Dư âm ngày đó còn vương đến giờ.

Hôm nay tuyết phủ bến mơ
Mình em vẫn đứng đợi chờ người xưa
Cần bàn tay ấy đón đưa.
Mong anh trở lại cho vừa lòng nhau.

Em tin hạnh phúc nhiệm màu.
Khi mùa xuân đến sẽ mau sum vầy
Cho hoa khoe sắc hương đầy.
Vi vu gió hát áng mây lượn lờ!

Tình yêu vô bến vô bờ.
Rạng ngời trong sáng nên thơ tuyệt vời
Trái tim tha thiết gọi người
Tương phùng hội ngộ cho đời dịu êm.
JANA

Gửi anh bức thư tình thứ nhất

Em gửi đến anh … thư tình thứ nhất.
Được viết bằng tiếng chân thật con tim.
Cứ mong anh ..thao thức suốt đêm đêm
Và đến ngày lại càng thêm nỗi nhớ.

Em gửi đến anh… mơ hoa rực rỡ
Tỏa màu hồng ấm áp ở nơi anh.
Để anh thấy trên con đường màu xanh
Tình em đó luôn ngọt lành trong sáng

Em gửi đến anh…thời gian ngày tháng
Cả bức thư tình lai láng yêu thương
Với đêm dài trong nỗi nhớ vấn vương
Cả con người khi ánh dương về đến Xem thêm →

Hà Nội những niềm vui

Hà Nội chuẩn bị vào đông
Mùi hương hoa sữa vẫn nồng nàn bay.
Gió đưa xào xạc vòm cây.
Nụ vừng chúm chím mang đầy yêu thương
Nhớ xưa cắp sách tới trường.
Khi về ai đó bên đường chờ mong.
Công viên dạo bước thong dong.
Cùng nhau hẹn ước trong lòng in sâu.
Ra trường đã mấy mùa ngâu.
Đi xa công tác hai đầu nhớ thương.
Tơ lòng khắc khoải vấn vương.
Mong ngày trở lại trên đường hồ tây.
Bao năm gìn giữ đắp xây.
Cho ngày phố cổ thắp đầy đèn hoa.
Tay trao nhẫn cưới làm quà.
Niềm tin yêu mãi mặn mà thủy chung.

Jana

Giấc mơ còn đâu

Quê nhà mình.. vất vả quá Mẹ ơi!
Con thương Mẹ, suốt cuộc đời…cặm cụi.
Biết làm gì.. ngoài âm thầm ..lầm lũi
Mơ một ngày…Mẹ búi tóc.. thảnh thơi.

Giờ lớn rồi.. con xin lấy chồng thôi.
Bước ra đi…theo người nơi viễn xứ.
Mong Mẹ Cha.. ở quê nhà…hãy giữ.
Những niềm vui.. và sức khỏe.. thật nhiều.

Xứ lạ ơi.. sao chua xót trăm chiều.
Phận hồng nhan… lạc liêu xiêu trong gió.
Những bữa cơm, lệ chan vào tim đỏ.
Nơi quê nhà… Mẹ ngấp ngó… chờ mong.

Đến khi nào…. cho nhẹ bớt..cõi lòng.
Khi đường về.. không còn trong ánh sáng
Ở nơi này … cả trời mây ..u ám
Gái dặm trường.. .cứ năm tháng …vùi chôn.

Giấc mơ xưa .. không còn chút.. chập chờn
Đã tan hết.. chỉ còn ..ta đơn lẻ
Đến bao giờ …cho được về quê Mẹ.
Nhớ thật nhiều… chỉ lặng lẽ mang theo.

JANA

Mưa chiều gợi nhớ

Chiều nay mưa đến bất ngờ.
Khiến cho lòng dạ thẫn thờ nhớ ai.
Hạt mưa thấm ướt mi dài.
Hay là lệ rớt miệt mài vì mong.
Lâu rồi chẳng có nắng trong.
Hôm nay mưa lại ghé hong nỗi sầu.
Người đi như nước qua cầu.
Bao giờ trở lại bến tàu năm xưa.
Nửa hồn tan tác theo mưa.
Nửa hồn còn lại vẫn chưa lối về.
Lạc vào trong cõi u mê.
Gọi tên ai đó mà tê tái lòng.

JANA

Quên một nửa khó không

Quên một người….có phải khó lắm không?
Mà má hồng.. cứ bạc màu vì nhớ.
Học bao lâu.. mà nghe trong hơi thở.
Vẫn mệt nhoài… vì không thể lãng quên.

Khi không còn… hạnh phúc ở kề bên.
Có cách nào… để quên tên không nhỉ.?
Viết nghìn lần… trong lòng càng rầu rĩ .
Bởi chân tình… chung thủy… chẳng thể phai. Xem thêm →

Thôi đành buông tay

Là yêu lắm… nhưng đành phải buông tay.
Bởi vì anh… đâu như ngày mới gặp .
Mình đã chia.. hai con đường thẳng tắp.
Chẳng thể nào… mà nối gặp được nhau.

Là yêu lắm…nên có lẽ mới đau.
Khi mà anh… phôi phai màu nhung nhớ.
Những dòng tin… cũng núi sông cản trở.
Khiến nỗi lòng… thêm nức nở sầu thương.

Tội cho ai… thao thức cả đêm trường.
Rồi thoi thóp… trong màn sương lạnh giá.
Môt người dưng… một trái tim sắt đá.
Tình nhạt nhòa… như nước lã trôi sông.

Là yêu lắm… nhưng lạc giữa mùa đông.
Cứ chờ hoài … không nắng hồng hé nở.
Thôi đành buông… cho cuộc tình đã lỡ.
Để trở về …. nơi ấy chỉ riêng em.

JANA

Xin lỗi em trở lại được không

Trời hôm nay ..sao bỗng đổ cơn giông.
Cái lạnh lùng… của mùa đông ập đến.
Giọt lệ rơi, trên người mình yêu mến.
Đã muộn rồi, cho những lúc lãng quên.

Phải làm gì… để em lại ở bên.
Khi nơi đây.. một mình anh trên cát.
Ôm hình em… mà lòng anh xáo xác.
Khúc nhạc nào.. cho em tỉnh lại đây.

Xin lỗi em… là tình anh hao gầy.
Để bây giờ.. chất đầy trên khóe mắt.
Nước mắt rơi… gom những điều nhỏ nhặt.
Những lỗi lầm… đang lặn tận đáy tim. Xem thêm →

Top