Chiều vắng

Ôi nhớ làm sao cứ mỗi chiều
Cùng anh đi dạo cuối vườn thu
Xinh xinh hoa tím em cài tóc
Phiêu lãng mây trời đẹp ý thơ

Lá rụng ôi trông những buổi chiều
Nhớ về thuở trước với người yêu
Đâu rồi dĩ vãng không còn nữa
Người ấy đi rồi bến tịch liêu

Từ tạ anh ơi ! buổi cuối này
Rồi đây mỗi kẻ một phương mây
Đường tình mộng vỡ hờn duyên vậy
Đôi ngã mơ tàn trách số đây.

@My Chau Lam

Chia sẻ với bạn bè
Pin Share

Để lại một bình luận