Tổng hợp những bài thơ hay, cảm động viết về những bà mẹ Việt Nam anh hùng. Đó là những vần thơ ca ngợi những cống hiến thầm lặng của Mẹ cho quê hương, đất nước.
thơ viết về Mẹ Việt Nam anh hùng (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG
Tác giả: Kẻ Độc Cô
Thằng cả gắp vội ăn đi
Món rau ngon lắm mẹ thì mới mua
Hôm nay mẹ nấu canh cua
Các con đông đủ ăn đua xem nào..
Giờ thì không được ồn ào
Thằng ba im lặng gắp vào mà ăn
Thằng tư sao mặt lại nhăn
Chắc lại ăn trúng ớt xanh nữa à
Thằng 5 liên tục xúc và
Ăn tham vẫn vậy như là trước kia
Thằng 6 vẫn xúc từng thìa
Ăn chậm lại trách ô kìa hết cơm
Thằng 7,thằng 8 dỗi hờn
Tính hay đố kỵ phải hơn mọi người
9 ơi! sao đứng đó cười
Anh em đông lắm nhịn cười mà ăn
Dứt lời nước mắt mẹ lăn
Mâm cơm mẹ nấu còn thằng nào đâu
Nhìn thẳng vào ánh mắt nâu
Là sự mất mát khắc sâu tâm hồn
9 đứa 9 sự cô đơn
Mỗi lần tin dữ đau hơn xé lòng
Mọi người hỏi có buồn không ?
Các anh tất cả đều không quay về
Đêm nào mẹ cũng ngủ mê
Mấy thằng bất hiếu chịu về rồi sao ?
Gỡ nón cho mẹ xem nào
Con mẹ ai cũng bảnh bao vô cùng
Nhưng ai cũng tỏ lạnh lùng
Hiện ra phút chốc rồi cùng lìa xa
Để cho mắt mẹ lại nhòa
Tay ôm di ảnh nhìn mà xót thương
Hôm nào cũng thức đêm trường
Đợi tiếng gõ cửa thân thương con về
Rồi sau thất vọng ê trề
Các anh tất cả có về nữa đâu
Thời gian mái tóc phai màu
Nhưng niềm đau ấy không sao cách rời.
BÀI THƠ: MẸ VỚI MỘT MÌNH
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Tháng bảy lại về trời đổ mưa ngâu
Các con đi đâu sao không về với mẹ
Tháng bảy trời mưa lòng đau như xé
Các con không về mình mẹ một mâm
Tháng bảy ơi sao cứ mãi mưa dầm
Để lòng mẹ cứ âm thầm đau xót
Chồng hy sinh khi công đồn phá bốt
Mẹ tiễn con mình lần lượt ra đi
Khi tiễn con mẹ đã khóc ướt mi
Ôm di ảnh chồng thầm thì nói nhỏ
Con ra đi theo con đường ông đó
Đường đấu tranh màu cờ đỏ ông ơi
Mẹ sinh ra các con ở trên đời
Nuôi con lớn mong là nơi nương tựa
Khi tuổi về già tối đèn tắt lửa
Giờ mẹ đang ngồi tựa cửa chờ ai
Các con hy sinh trong trận chiến kéo dài
Mẹ không mong có tượng đài hoành tráng
Mẹ hy sinh cả đời cho cách mạng
Mong cuộc đời này tươi sáng hơn thôi.
Mẹ ngồi đợi con về (tranh: Minh Sơn) |
BÀI THƠ: MẸ ANH HÙNG
Tác giả: Phong Lan Tím
Ngày độc lập mẹ nghe tin dữ
Chín người con quyết tử không về
Nhận được tin báo trên đê
Hai chân ngã quỵ bốn bề ruột đau
Mái tóc mẹ pha màu sương khói
Đôi mắt buồn mòn mỏi thời gian
Gió lùa hiu hắt khói nhang
Bóng mẹ thầm lặng nghĩa trang nhạt nhòa
Run run đặt cành hoa phía trước
Chín người con dỡi ngước nhìn theo
Mâm cơm thiếu vắng cảnh nghèo
Mẹ ngồi chờ đợi mắt nheo đục mờ
Thân côi cút bơ vơ xóm nhỏ
Bởi các con đã bỏ mẹ đi
Bao năm chinh chiến xuân thì
Hồn về đất mẹ hiến vì núi sông.
BÀI THƠ: CHÍN NGỌN NẾN TRONG ĐÊM
Tác giả: Đặng Minh Mai
Đêm dần xuống lặng buồn mẹ thắp
Ngọn nến hồng sáng khắp không gian
Chín con của mẹ xốn xang
Ùa về với mẹ rộn ràng tâm tư!
Mẹ ngồi ngắm thực hư ngọn nến
Sắc lửa vàng thương mến mẹ yêu
Phải chăng mẹ đã thắp nhiều
Gọi con của mẹ thương yêu chạy về?
Lâu lắm rồi đường quê vắng bóng
Chín con trai mẹ ngóng, mẹ chờ
Chiến tranh sống, chết ai ngờ
Biết rằng là thế, mẹ mơ sun vầy!
Mỏi mòn đợi đêm ngày trông ngóng
Con không về tiếng vọng đêm khuya
Chín con lần lượt chia lìa
Hiến dâng đất nước xuân kia đâu còn?
Mẹ nghẹn ngào gọi con vì nhớ
Mắt mẹ loà món nợ máu xương
Gọi hoài, gọi mãi đêm trường
Cô đơn mình mẹ bức tường cũng đau!
Đời sao lắm bể dâu ngang trái?
Chín đứa con đi mãi không về!
Quặn lòng đau xót tái tê…
Nghĩ thương thân mẹ, thương quê hương mình!
Mẹ ngồi ngắm từng hình con mẹ
Đôi tay run lật khẽ từng hình
Đêm tàn vẫn mãi lặng thinh
Nén lòng thương mẹ tội tình tấm thân!
Nến đã cháy cũng gần tàn lụi
Như dáng hình lủi thủi mẹ mang
Đau thương lệ ướt hai hàng
Mẹ nhìn nến cháy lại càng đớn đau!
Mẹ cầm di ảnh và chờ các con về ăn cơm (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: ĐAU LÒNG MẸ
Tác giả: Lãng Du Khách
Thời gian có xoá được không
Nỗi đau lòng Mẹ mất chồng mất con
Tháng năm chờ đợi mỏi mòn
Trái tim đau đớn héo hon thân gầy
Con ơi ! Về với Mẹ đây
Mẹ đã sắp xếp đủ đầy cho con
Ra đi khi tuổi còn son
Lãng quên nghĩa đạo làm con ở đời
Hồn con ở bốn phương trời
Thấu chăng lòng Mẹ cả đời mong con
Các con vì nước vì non
Mẹ già thân yếu đợi con trở về
Bây giờ lòng Mẹ tái tê
Chồng con đi mãi chẳng về đơn côi
Bàn tay gầy héo đồi mồi
Bát hương quả trứng Mẹ ngồi đợi con
Phủ tấm lòng Mẹ sắt son
Hồn đọng hương khói vòng tròn bờ vai
Con Mẹ ở chốn tượng đài
Hãy về bên Mẹ chỉ vài giây thôi
Cô đơn Mẹ quá nhiều rồi
Lòng Mẹ cô quạnh bồi hồi xót xa
Đau lòng hình bóng Mẹ già
Ngày đêm lầm lũi cửa nhà NGÓNG CON !
BÀI THƠ: MẸ
Tác giả: Trần Kim Anh
Chín người con đã đi theo cách mạng
Dâng hiến tuổi xuân lai láng cho đời
Mình mẹ nhọc nhằn dòng nước mắt thôi rơi
Ngày chiến thắng ngập trời mầu cờ đỏ
Chín người con mẹ, đang nằm đâu đó
Trải máu xương nơi cửa ngõ Sài Gòn?
Dải Trường Sơn trùng điệp núi non?
Thành Quảng Trị? hay đường mòn Nam Bắc?
Mẹ sinh ra những người con xuất sắc
Dâng hiến tuổi xuân diệt giặc xâm lăng
Tuổi xế chiều chỉ còn mẹ trông trăng
Thắp nén nhang cho vĩnh hằng thương nhớ
Cuộc đời mẹ bao gian nan trắc trở
Các anh đi, mình mẹ ở cõi trần
Xin mẹ hãy bớt đi nỗi tủi thân
Giờ có Đảng xin gánh phần chăm mẹ.
BÀI THƠ: MẸ VIỆT NAM
Tác giả: Châu Lê
Mẹ trông ngóng, con về từng phút
Bao ngày dài chẳng chút nào quên
Thắp hương nghẹn khóc gọi tên
Tay run vuốt mặt con trên ảnh thờ
Ngày giải phóng, mẹ mơ con trẻ
Mở cổng rào vui vẻ mẹ ơi
Ôm con ghì siết không rời
Lâu này mi ở mô nơi chẳng về
Bật tiếng nấc cơn mê chợt biến
Ôm không người, vĩnh viễn mất con
Ra đi mười tám tuổi tròn
Bỏ người ở lại héo hon khóc buồn.
Mẹ ôm phần mộ của con trai là liệt sĩ (ảnh: internet) |
NGƯỜI MẸ CỦA TÔI
Thơ: Violet Hoa
Đất nước mình đã hòa bình từ lâu
Các anh đi sao không về với Mẹ
Bao năm ròng Mẹ khóc thầm lặng lẽ
Ngóng chờ con mà lòng Mẹ xót xa
Dẫu biết rằng bai năm tháng đi qua
Mẹ nhớ thương mong các anh trở lại
Dù một lần trong giấc mơ khắc khoải
Các anh về với Mẹ một lần thôi
Bao tháng ngày một mình Mẹ cút côi
Trong căn nhà tranh quạnh hiu vắng vẻ
Mẹ đến gần ngắm các anh thật khẽ
Sợ anh giật mình trên di ảnh trên cao
Mẹ nói chuyện với các anh thật sao
Mà con thấy trên môi Mẹ mấp máy
Mắt lệ nhòa từng hàng đua nhau chảy
Tim nghẹn ngào từng khúc ruột quặn đau
Nhìn xa xăm đôi mắt Mẹ âu sầu
Mong các anh trở về như huyền thoại
Dẫu biết rằng các anh không trở lại
Vẫn mỏi mòn hình bóng Mẹ ngồi trông
Mãi ngàn đời Tổ quốc đã ghi công
Tên các anh đã đi vào lịch sử
Mãi khắc ghi và ngàn đời lưu giữ
Trang sử vàng rạng rỡ những chiến công
Mẹ Việt Nam! Mẹ có biết hay không
Suốt cuộc đời Mẹ hy sinh tất cả
Cho non sông vang khúc ca rộn rã
“Xin cám ơn Người! Người Mẹ của tôi”
NỖI LÒNG
Thơ: Hoa Đồng Nội
Trái tim mẹ đêm ngày se sắt
Lòng hoài mong góp nhặt từng giờ
Thương con trận tuyến bơ vơ
Linh hồn lưu lạc thẫn thờ con ơi
Nén hương đốt đầy vơi nước mắt
Lòng mẹ già dao cắt nát tan
Gửi tình qua làn khói nhang
Cầu con yên giấc nghĩa trang quê mình
Đất nước đã hòa bình khởi sắc
Thịt da con giăng mắc chiến trường
Linh hồn về với quê hương
Đến bên mẹ nhé linh đường cha ông
Đời tổ quốc ghi công mãi mãi
Những chữ vàng nhắc lại chiến công
Nối tiếp dòng máu tiên rồng
Nay con về lại ước vòng tay ôm.
MẸ VIỆT NAM
Thơ: Sen Nguyễn
Nơi trận tuyến ngày đêm khốc liệt
Ở hậu phương chỉ biết trông chờ
Bao ngày Mẹ vẫn hằng mơ
Đợi tin thắng trận thẫn thờ sắc phai
Mẹ lặng lẽ ngóng dài năm tháng
Nửa vầng trăng chẳng rạng sáng ngời
Đêm về Mẹ đếm sao rơi
Bấy nhiêu vệt sáng cuộc đời phủ sương
Lệ đã đổ như dường khánh kiệt
Nghe nguồn tin chỉ biết lặng người
Trải cờ thắm đỏ máu tươi
Xác thân nằm đó nụ cười lặng im
Đôi mắt Mẹ như chìm bể khổ
Sóng cuộn trào đâu chỗ bình yên
Từ đây cách biệt vợ hiền
Cha nằm lòng đất triền miên vĩnh hằng.
Nguồn:https://kyuc.net/chum-tho-viet-ve-ba-me-viet-nam-anh-hung-hay-nhat