Dù đã muộn màng, người đã đi rồi
Thương lắm phận người và cả phận tôi
Thương ai bơ vơ trên đường viễn xứ
Trong gió mưa chiều chỉ một mình thôi
Dù đã muộn màng, dù quá xa rồi
Tôi muốn đi tìm tạ lỗi người ơi
Chỉ mong người quên nữa đời đã mất
Chỉ mong người về tô lại màu môi
Dù đã muộn màng, mãi nhớ trong lòng
Nhớ hàng cau già, nhớ lá trầu không
Nhớ con sông quê có người mong ngóng
Nhớ tiếng ru hời trên bến chờ trông
Dù đã muộn màng, cũng nhớ con đường
Ta đưa nhau về ôm ấp tình thương
Trong chốn hoang vu cây đời vui sống
Vẫn nở hoa hồng thơm ngát mùi hương….
Xuân Mai