Về lại quê, nơi con đường quen cũ
Cơn mưa chiều giăng phủ mái nhà hoang
Người xưa đâu, con tim nhỏ bẽ bàng
Mây giăng mắt, hay lệ tràn thấm đỏ?
Em nơi đâu, Hỡi tình tôi bé nhỏ?
Cánh thiệp hồng, màu mực đỏ”không tên
Phải chăng em! Ai gieo đổ thác ghềnh?
Con thuyền nhỏ, trôi bập bềnh sóng vỗ!
Lối mòn xưa, in vết hằn loang lổ
Anh trở về, nghe lệ đổ cơn ngâu
Mảnh vườn xưa, xiêu vẹo mấy nương trầu
Hàng cau thắm nỉ non, chiều lộng gió
Dấu yêu ơi! Xác pháo hồng thấm đỏ
Anh nghẹn ngào nghe lệ nhỏ từng cơn
Nói gì đây! Hay giận dỗi trách hờn
Ngày trở lại, Cơn mưa chiều lịm tắt
+Nguyễn Nhân